VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 43

Parker xuất hiện ngay gần đó làm tôi giật nảy. Nhìn vẻ mặt luống cuống

xấu hổ của ông ta, tôi nghi ngay gã quản gia này đã nghe trộm sau cánh cửa
nãy giờ.

Gương mặt ông ta béo múp, bóng nhẫy và bảnh chọe, và hiện rõ trong ánh

mắt của ông ta có điều gì đó rất gian xảo. Tôi lạnh lùng, “Ông Ackroyd đặc
biệt không muốn bị quấy rầy lúc này. Ông ấy có bảo tôi dặn anh như vậy.”

“Chắc chắn, thưa ngài. Tôi… tôi tưởng mình nghe thấy tiếng chuông gọi.”
Lời nói dối rành rành. Tôi chẳng buồn đáp lại. Dẫn tôi ra đại sảnh, Parker

giúp tôi khoác áo ngoài, và mở cửa thả tôi vào giữa màn đêm tịch mịch.
Trăng đã bị mây che khuất, để mặc bóng tối bao trùm lên vạn vật xung
quanh.

Chiếc đồng hồ lớn trên tháp nhà thờ làng điểm đúng chín giờ khi tôi bước

qua gác canh ở cổng lớn. Tôi rẽ trái đi về phía làng và suýt nữa đâm sầm vào
người đàn ông đang đi theo hướng ngược lại.

“Đi lối này đến Biệt thự Fernly phải không ông?” Gã lạ mặt hỏi bằng

giọng khàn đục.

Tôi nhìn anh ta. Đầu anh ta đội sùm sụp chiếc mũ che khuất đôi mắt, và

cổ áo thì dựng lên. Tôi gần như chẳng nhìn được rõ mặt, nhưng hình như
anh ta còn trẻ, cách nói năng có phần cộc cằn và thô lỗ.

“Cổng gác canh vào ngay đây.” Tôi đáp.
“Cám ơn ông.” Anh ta ngập ngừng một chút, rồi nói như có ý giải thích

thêm, dù rõ ràng không cần thiết. “Tôi không quen khu này lắm, ông cũng
thấy đấy.”

Đoạn anh ta bước tiếp, bỏ tôi đứng lại nhìn theo đến khi anh ta mất hút

sau cánh cổng lớn.

Thật kỳ lạ, giọng nói của anh ta gợi nhắc tôi đến giọng của ai đó mà tôi

nghĩ mãi không ra.

Mười phút sau tôi về đến nhà. Caroline hết sức hiếu kỳ khi thấy tôi có mặt

ở nhà sớm như vậy. Tôi đành phải bịa ra một sự cố nào đó đã xảy ra tối hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.