VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 67

CHƯƠNG 7

TÔI BIẾT ĐƯỢC NGHỀ NGHIỆP

CỦA ÔNG HÀNG XÓM

Sáng hôm sau tôi vẫn đi thăm bệnh như thường lệ, nhưng chỉ qua quít cho
có. Dù như vậy thật không phải, nhưng tôi cũng có lý do là không có ca
bệnh nghiêm trọng nào cả. Thấy tôi về đến, chị Caroline đón tôi ngay từ
sảnh.

“Flora Ackroyd đang ở đây.” Chị thì thầm thông báo bằng giọng hớn hở.
“Cái gì cơ?” Tôi đã cố nén ngạc nhiên nhưng bất thành. “Cô ấy đợi cậu

được nửa giờ rồi, đang rất nóng lòng muốn gặp cậu đấy.”

Caroline đi trước dẫn đường vào phòng khách nhỏ, tôi theo chân.
Flora đang ngồi trên ghế xô pha bên cửa sổ. Cô đã mặc váy tang đen, hai

tay bấu chặt vào nhau đầy lo lắng. Tôi kinh ngạc khi nhìn thấy vẻ mặt trắng
bệch phờ phạc của cô, dường như tất cả những màu sắc trên gương mặt ấy
đã trôi tuột đi đâu mất. Flora cất tiếng, cố gắng giữ giọng không run và điềm
tĩnh nhất có thể.

“Bác sĩ Sheppard, tôi đến đây để xin nhờ ông giúp đỡ?”
“Tất nhiên là cậu ấy sẽ giúp em rồi, em yêu quý.” Caroline đã nhanh

miệng đáp.

Tôi không nghĩ Flora thực sự muốn Caroline có mặt trong cuộc trò

chuyện này. Chắc chắn cô ấy muốn được nói chuyện riêng với tôi hơn.
Nhưng bởi không muốn mất thêm thời gian, nên cô đành chấp nhận tình thế
mà nói luôn, “Tôi muốn ông cùng tôi qua biệt thự Larches.”

“Biệt thự Larches?”
“Để gặp cái ông nhỏ con tức cười đó sao?” Caroline không nén được mà

kêu lên.

“Vâng. Hai người cũng biết ông ấy là ai phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.