VỤ ÁN - Trang 133

ai hỏi anh thẳng thắn như thế bao giờ. Để tận hưởng niềm vui ấy, anh nhắc
lại lần nữa:

“Tôi hoàn toàn chẳng có tội tình gì”.
“Chà! Chà!”, họa sĩ thối lên, nghiêng đầu ra vẻ nghĩ ngợi.
Rồi chàng đột nhiên ngẩng đầu lên và nói:
“Nếu ông anh không có chuyện gì thì vấn đề đơn giản lắm”.
K. xịu mặt xuống. Anh chàng này tự nhận là chỗ tin cẩn của tòa mà ăn

nói như trẻ con.

“Sự vô tội của tôi chẳng làm cho vấn đề đơn giản đi chút nào”, anh đáp.
Anh không nén nổi cơn cười, và chậm chạp lắc đầu:
“Tổ chức tư pháp chìm ngập trong vô vàn những cái tinh vi! Rồi cuối

cùng nó sẽ khám phá ra một tội trạng ở chỗ xưa nay chưa từng bao giờ có
cả”.

- Đã đành, đã đành. - Họa sĩ nói, như K. đã phá rối các ý nghĩ của chàng

một cách vô ích. - Nhưng ông anh không có tội tình gì thật chứ?

- Vâng.
- Đấy là điều cơ bản.
Những ý kiến bác bẻ chẳng ảnh hưởng gì đến chàng, nhưng mặc dầu

chàng nói bằng một giọng quả quyết, người ta cũng không thể hiểu được
chàng có tin vào những điều mình nói không hay chỉ nói để mà nói.

K. muốn làm sáng tỏ trước hết điểm này, liền bảo:
“Nhất định anh biết rõ tổ chức tư pháp hơn tôi rất nhiều; tôi chỉ biết sơ

sơ những gì người ta muốn cho tôi biết. Song tôi thấy tất cả mọi người đều
nhất trí khẳng định rằng không một sự truy tố nào lại được tung ra một cách
khinh xuất, và khi đã có truy tố rồi, tòa tin chắc như đinh đóng cột là bị cáo
có tội; hình như khó khăn lắm mới lay chuyển được sự tin chắc ấy của tòa”.

- Khó khăn lắm ư? - Họa sĩ vung tay lên hỏi - Ông anh phải nói là tòa

chẳng bao giờ để mất niềm tin chắc ấy! Nếu tôi vẽ tất cả các quan tòa xếp
hàng ra đây và ông anh đứng bào chữa cho mình trước tranh này, chắc chắn
ông anh sẽ thành công hơn là trước tòa án thật sự.

- Vâng, K. nói cho bản thân mình, anh quên rằng mục đích duy nhất của

anh chỉ là thăm dò họa sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.