VỤ ÁN - Trang 134

Bên ngoài cửa, một cô bé lại bẳt đầu hỏi:
- Chú Titorelli ơi! Bác ấy sắp về chưa?
- Im đi, - Họa sĩ quay ra cửa hét lên - thế chúng mày không thấy tao

đương nói chuyện với ông khách đây à?

Nhưng con bé chưa thỏa mãn; nó lại hỏi:
“Chú sắp vẽ chân dung bác ấy à?”.
Không thấy họa sĩ trả lời, nó nói thêm:
“Đừng vẽ chú ạ! Bác ấy xấu xí lắm!”.
Tiếp đó ngoài cầu thang có tiếng reo tán thưởng láo nháo chẳng rõ lời.

Họa sĩ nhảy phốc ra, hé mở cửa - ta thấy các cô bé giơ tay ra van nài - và
bảo:

“Nếu chúng mày không giữ im lặng, tao sẽ quẳng tuốt xuống dưới chân

thang. Ngồi cả xuống trên các bậc kia và không được động đậy nữa”.

Chắc bọn chúng chẳng nghe theo ngay vì chàng còn phải ra lệnh thêm:
“Nào, ngồi cả xuống và mau lên chứ!”
Chỉ đến lúc ấy mới có yên lặng.
“Tôi xin ông anh đại xá cho”, họa sĩ nói và quay trở lại chỗ K.
K. nãy giờ như chẳng buồn quay nhìn ra cửa; anh để mặc họa sĩ muốn

bênh vực anh hay không tùy ý và muốn lựa chọn cách nào cũng được, anh
vẫn ngồi thừ người khi Titorelli cúi xuống thì thầm vào tai anh để bên
ngoài khỏi nghe được:

“Những con bé ấy cũng là của tổ chức tư pháp đấy”.
“Thế nào?”, K. hỏi và quay đầu nhìn họa sĩ một cách kinh ngạc.
Nhưng Titorelli lại ngồi xuống ghé, và nói bông đùa, như đã giải thích:
“Chẳng có cái gì là không thuộc về tổ chức tư pháp!”.
“Tin mới lạ”, K. nói gọn lỏn.
Tầm bao quát chung trong suy nghĩ của họa sĩ làm cho nhận xét của

chàng về bọn con gái chẳng có gì đáng lo ngại. Song K. vẫn ngồi thừ một
lúc nhìn cái cánh cửa mà phía bên ngoài bọn con bé đương lặng lẽ ngồi
yên. Chỉ có một đứa trong bọn lấy sợi rơm luồn qua khe cửa rồi từ từ đưa
lên hạ xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.