VỤ ÁN - Trang 148

gần lối ra thì bọn con bé tứ phía trước chạy xô đến; đã phải đi qua lối tầng
nóc mà K. vẫn không thoát khỏi gặp chúng! Chắc bọn chúng nhìn thấy họa
sĩ mở cái cửa khác của xưởng vẽ nên đã đi vòng ra phía này.

“Tôi không thể đi cùng ông anh được nữa, - Họa sĩ vừa cười vừa kêu lên

khi thấy bọn nhóc xô tới - xin tạm biệt. Đừng nên mất thời suy quá lâu
nhé”.

K. chẳng mảy may đưa mắt nhìn chàng. Ra đến phố, gặp chiếc xe ngựa

đầu tiên, anh gọi ngay. Anh nóng lòng muốn được giải thoát khỏi gã mõ tòa
mà chiếc khuy vàng làm cho anh ngứa mắt tuy rằng có lẽ ngoài anh ra
chẳng ai để ý tới. Gã nhân viên phục dịch của tòa còn muốn leo lên ghế
ngồi của bác đánh xe, nhưng K tống khứ hắn đi ngay. Khi xe dừng trước
cửa ngân hàng, đồng hồ điểm mười hai giờ trưa đã lâu. K. những muốn vứt
bỏ các bức tranh lại đây, nhưng anh sợ có khi anh phải chứng tỏ cho họa sĩ
là mình vẫn giữ tranh. Vì thế anh liền cho đem lên văn phòng và tống vào
ngăn kéo bàn thấp nhất để cho ông phó giám đốc khỏi nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.