VỤ ÁN - Trang 150

ra nói nọ nói kia như cái ông mặc áo dài trong nhà hôm anh đến lần đầu.
Vừa bấm nút chuông lần thứ hai, K. vừa quay lại để nhìn cái cửa sau,
nhưng lần này nó cũng đóng im ỉm. Cuối cùng hai con mắt xuất hiện ở ô
cửa nhỏ; đó không phải là đôi mắt của Leni. Có một người nào đấy tay vặn
qua đấm nhưng vẫn đè chặt lấy cửa, quay vào trong hét to: “Hắn ta đấy”, và
chỉ sau đó mới mở hẳn ra.

Trước đó, K. đã đẩy cửa ra rồi, do anh thấy tiếng chìa khóa lạch xạch

trong ổ khóa bên hàng xóm; vì vậy, nhanh như chớp, anh thoáng nhìn thấy
Leni mặc sơ-mi trần đương lủi dọc theo hành lang trước các cửa phòng, bởi
chính là người ta vừa hét bảo cô. Anh đưa mắt nhìn theo cô ta một lúc, rồi
nhìn cái người ra mở cửa. Đó là một người đàn ông bé nhỏ gầy gò để chòm
râu và tay cầm một cây nến.

“Ông là nhân viên ở đây?”, K. hỏi.
- Không, - Người đó trả lời - tôi không phải người ở nhà này; ông luật sư

chỉ là đại diện của tôi, tôi đến đây vì công việc kiện tụng.

- Mà không mặc áo vét ư? - K. vừa hỏi vừa giơ tay trỏ cách ăn mặc chưa

đủ lệ bộ của ông ta.

- Xin ông bỏ quá cho. - Người đó nói và cầm nến soi, hình như chưa biết

tình trạng ăn mặc của mình ra sao.

- Leni là nhân tình của ông à? - K. hỏi xẵng.
Anh hơi giạng chân ra và hai bàn tay đan chéo cầm mũ phía sau lưng.

Chỉ riêng với chiếc áo măng-tô bằng lông to tướng, anh đã cảm thấy mình
hơn đứt cái ông bé nhỏ còm nhom kia.

- Ủa! Trời ơi! - Ông ta vừa nói vừa giơ một bàn tay lên trước bộ mặt

khiếp đảm để tự vệ. - Không, không, ông định nghĩ gì đấy?

- Ông coi bộ đáng tin, song hãy đi theo tôi. - K. nói.
Anh vẫy mũ ra hiệu và bảo ông đi lên trước.
- Thế tên ông là gì? - Anh vừa đi vừa hỏi.
- Block, thương gia Block. - Người đàn ông bé nhỏ đáp và quay lại để tự

giới thiệu với K.

Nhưng... không cho phép y dừng bước. Anh hỏi:
- Tên thật của ông đấy à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.