VỤ ÁN - Trang 163

“Ông đương chuẩn bị kể cho tôi về các luật sư vườn”, K. vừa nói vừa

lầm lì gạt bàn tay Leni ra.

- Anh muốn cái gì thế? - Leni hỏi và phát cho K. một cái để có thể tiếp

tục công việc của cô.

- Đúng rồi, về các luật sư vườn. - Thương gia vừa nói vừa đưa bàn tay

lên trán như thể nghĩ ngợi.

K. muốn cho y nhớ lại nên nhắc:
“Ông muốn đạt được những kết quả tức thì, vì thế ông đã đi kiếm các

luật sư vườn?”.

- Đúng rồi. - Thương gia nói, nhưng lại ắng đi.
“Chắc gã không muốn nói chuyện đó trước mặt Leni”, K. nghĩ, và chế

ngự được nỗi sốt ruột muốn được nghe tiếp câu chuyện, anh thôi không cố
nài nữa.

- Em đã báo tin anh đến chưa? - Anh hỏi Leni.
- Dĩ nhiên. - Cô nói - Ông ấy đương đợi anh. Giờ thì anh để ông Block

đấy, anh sẽ có thể nói chuyện với ông ấy sau, ông ấy ở lại đây.

K. vẫn còn lưỡng lự.
“Ông ở lại đây à?”, anh hỏi thương gia, vì anh muốn y tự mình trả lời.
Anh không chấp nhận Leni nói về Block như nói về một người vắng

mặt; ngày hôm ấy, anh ngấm ngầm giận cô ứ lên cổ; nhưng lại vẫn là cô trả
lời thay cho Block:

“Ông ấy thường ngủ lại đây”.
“Ông ta ngủ lại đây?”, K. kêu lên.
Anh cứ tưởng thương gia chỉ chờ đợi ở đấy thời gian cần thiết để giải

quyết công việc với luật sư, sau đó hai người sẽ ra về cùng với nhau và có
thể bình tâm trò chuyện đến nơi đến chốn tất cả những vấn đề anh muốn
biết.

“Đúng thế, - Leni nói - anh Joseph thân mến ơi chẳng phải ai cũng như

anh có thể được luật sư tiếp bất cứ lúc nào đâu. Anh có vẻ không ngạc
nhiên gì cả được ông ấy tiếp lời lúc mười một giờ đêm, tuy ông ấy ốm. Anh
cũng xem các bạn bè giúp đỡ anh là chuyện tất nhiên. Mà... cũng do tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.