VỤ ÁN - Trang 173

lên tiếng:

“Block tới đấy à?”, lão hỏi.
Câu hỏi ấy đập vào Block - y đương tiến tới - vào tai, vào mắt, vào mũi

[2]; y lảo đảo, rồi đứng khựng lại, cúi rạp xuống và thưa:

- Để hầu hạ ngài.
- Bác muốn gì? - Luật sư hỏi - Bác đến chẳng đúng lúc gì cả.
- Chẳng phải người ta đã gọi tôi ư? - Block hỏi, có vẻ tự hỏi mình hơn là

hỏi luật sư.

Y giơ hai bàn tay lên để chống đỡ và sẵn sàng tháo chạy.
- Người ta đã gọi bác thật, - Luật sư nói - nhưng vẫn là bác đến chẳng

đúng lúc gì cả.

Rồi im lặng một lát, lão thêm:
- Bác luôn luôn đến chẳng đúng lúc gì cả.
Từ đó luật sư nói, Block không nhìn cái giường nữa; đôi mắt y mải miết

ngắm nghía chẳng biết cái xó buồng nào; chỉ lâu lâu y mới len lén đưa mắt
nhìn lên giường, như thể con mắt mà thỉnh thoảng luật sư lườm y làm cho y
chói mắt quá. Đã thế, y chẳng nghe cũng khó khăn chẳng kém, vì luật sư
nói vào tường, lí nhí và liến thoắng.

“Ngài muốn tôi đi ra ạ? - Block hỏi”.
“Bác đã đến đây rồi thì có thể ở lại”, luật sư bảo.
Người ta tưởng đâu luật sư chẳng hề làm vui lòng khách hàng mà còn

dọa đánh nữa, vì Block lúc đó thật sự run lên bần bật.

“Hôm qua ta đi gặp vị quan tòa thứ ba, là bạn của ta, - Luật sư nói - và ta

đã dần dần dắt dẫn câu chuyện đến bác. Bác có muốn biết vị ấy đã nói gì
với ta không?”.

“Có chứ ạ! Xin ngài làm ơn”, Block nói.
Và vì luật sư còn dềnh dàng chưa trả lời, y vừa nhắc lại lời câu xin vừa

cúi rạp như sắp quỳ sụp xuống. Nhưng K. mắng như tát nước vào mặt y:

“Ông làm trò gì thế?”
Và vì Leni tìm cách ngăn không cho anh nói, anh liền tóm luôn bàn tay

kia của cô. Đó không phải là một cử chỉ âu yếm, vì vậy cô rên rỉ và cố thoát
ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.