VỤ ÁN - Trang 179

làm lung lay niềm tin cậy của anh ấy đối với tôi. Thế bác muốn gì nào? Bác
chẳng còn sống đấy ư? Bác chẳng được tôi che chở đấy ư? Sợ hãi ngớ
ngẩn! Bác đọc ở đâu chẳng biết là nhiều khi sự kết án rơi xuống vào một
lúc hoàn toàn bất ngờ và từ bất cứ cửa miệng nào thốt ra; trừ ra rất nhiều
ngoại lệ, cô nhiên điêu đó không phải là sai, song cũng hoàn toàn chính xác
là nỗi lo lắng của bác làm cho tôi ngán ngẩm lắm và tôi nhìn thấy sự thiếu
tin cậy thật đáng tiếc. Tôi đã nói gì nào? Tôi đã nhắc lại những lời của một
quan tòa. Bác còn lạ gì có những ý kiến hết sức khác nhau tích tụ chung
quanh của các vụ tranh chấp. Vị quan tòa đó chẳng hạn cho khởi sự vụ án
vào một lúc khác với tôi. Chỉ là do bất đồng về quan điểm. Theo một
truyền thống xưa thì đến một lúc nào đó của vụ án phải rung lên một tiếng
chuông báo. Dưới con mắt của vị quan tòa đó, chỉ đến lúc ấy mọi sự mới
bắt đầu. Tôi không thể nói cụ thể với bác được, vì bác sẽ không hiểu ông ta,
bác chỉ cần biết rằng có nhiều lập luận bác bỏ ông ta thế là đủ”.

Block lúng túng liền lấy tay cạo cạo lớp da của cái thảm chân giường.

Vì lo sợ những lời tuyên bố của quan tòa mà nhiều lúc y quên bẵng mất cái
thân phận nô lệ mà luật sư bắt y phải chịu đựng; lúc ấy y chỉ còn nghĩ đến
bản thân mình và lật đi lật lại những lời của quan tòa theo đủ mọi chiều
hướng.

“Block, - Leni nói bằng một giọng quở trách và nhè nhẹ nắm cổ ái vét-

tông kéo y lên trên không - để yên tấm da con vật đấy và lắng nghe luật sư
đi”.

K. không hiểu tại sao luật sư bào chữa của anh lại có thể nghĩ là thu

phục được anh bằng cách bày ra cái trò này. Có lẽ nó đủ để xua đuổi anh đi
nếu anh không có ý định từ lâu là sẽ chẳng quay trở lại.

Chú thích:
[1] Avoat marron: luật sư không đủ tư cách.
[2] Nguyên văn bản tiếng Pháp: en pleine poitrine, puis en pleine dos.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.