VỤ ÁN - Trang 181

sẵn sàng nhận lời. Thậm chí, một ngày trước chuyến đi công cán vất vả kéo
dài hai hôm, anh đã giấu không cho biết là bị cảm lạnh nặng để người ta
đừng vịn cớ thời tiết xấu mà thay thế anh. Khi anh trở về, thần kinh hết sức
căng thẳng, thì được biết là người ta giao cho nhiệm vụ đi tháp tùng ông
khách hàng sụ người Ý. Lần này anh rất muốn từ chối, nhất là chẳng phải
một công việc có tính chất nghiệp vụ gắt gao; nhiệm vụ tiếp tân mà anh
phải hoàn thành cố nhiên là có tầm quan trọng lớn lao, nhưng không phải là
đối với anh; anh biết mình chỉ có thể đứng vững được nhờ cái thắng lợi
trong kinh doanh, và nếu anh không thành công ở đó, thì chẳng ai tính cho
anh là đã làm cho cái ông từ nước Ý đến kia được vui sướng mê tơi; anh
không muốn xa rời nơi làm việc của anh một ngày nào, vì quá lo ngại
không thể trở về đấy được nữa, nỗi sợ hãi chính anh cũng thừa nhận là thổi
phồng quá đáng, nhưng dù sao nó vẫn đè nặng lên anh. Tuy nhiên anh
không kiếm được cớ gì có thể chấp nhận được, vốn kiến thực về tiếng Ý
của anh không lớn nhưng đủ để hướng dẫn một khách du lịch, và nỗi bất
hạnh chủ yếu là ở nhà ngân hàng ai cũng rõ anh hiểu biết ít nhiều về nghệ
thuật, người ta còn phóng đại tầm quan trọng lên vì biết anh đã từng có một
thời là thành viên ủy ban bảo vệ các công trình nghệ thuật của thành phố -
thực ra đó cũng là lý do kinh doanh. Người ta biết ông khách hàng Ý rất
ham thích nghệ thuật nên cho rằng chọn K. để đi tháp tùng là chuyện đương
nhiên.

K
Sáng hôm ấy, thời tiết xấu và mưa lúc anh tới văn phòng, trong người đã

bực dọc về cái ngày đương chờ đợi anh; anh đến từ bảy giờ để có thể giải
quyết quáng quàng đôi ba công việc trong lúc chờ đợi ông khách. Anh thấy
mệt kinh khủng vì đã thức suốt đến nửa đêm nghiên cứu cuốn ngữ pháp
tiếng Ý để nhớ lại, và cái cửa sổ anh ngồi đã quá quen từ ít lâu nay thu hút
anh mạnh hơn là bàn giấy, nhưng anh cưỡng lại sự cám dỗ và bắt tay vào
công việc. Khốn nỗi, đúng lúc đó gã đầy tớ vào báo tin ngài giám đốc sai
tới xem ông đại diện đã đến chưa và cho mời ông sang phòng tiếp khách, ở
đấy ông người Ý đương đợi.

“Tôi sang ngay”, K. nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.