VỤ ÁN - Trang 185

ống nghe xuống vừa nói, nửa như với mình, nửa như với cô gái lúc ấy
không còn nghe anh nói nữa:

“Phải, đúng thế, người ta quấy rầy tôi quá!”.
Song, thời giờ trôi qua, và bây giờ không khéo anh đến chậm mất. Anh

phóng đi bằng ô-tô; đến lúc cuối cùng anh chỉ còn vừa đủ thời giờ nhở đến
tập ảnh lúc sáng anh chưa có dịp đưa, và anh đi tìm nó. Anh giữ nó trên
đùi, và trong suốt chặng đường, anh không ngừng sốt lòng sốt ruột gõ lên
tập an-bom ấy. Tuy mưa đã ngót phần nào, thời tiết vẫn lạnh, ẩm và u ám,
nhìn vào trong nhà thờ lờ mờ không rõ, và phải dừng lại lâu trên nền đá lát
rét buốt ấy, chứng cảm lạnh của K. trở nên trầm trọng hơn nhiều.

Quảng trường nhà thờ lớn hoàn toàn không có ai. K. nhớ lại hồi còn nhỏ

xíu anh đã để ý thấy các ngôi nhà quanh cái quảng trường hẹp này lúc nào
cũng buông rèm kín mít. Vào một ngày thời tiết như hôm ấy, chuyện đó dễ
hiểu hơn. Bên trong nhà thờ có vẻ cũng trống rỗng như ngoài quảng
trường; chẳng ai có ý nghĩ đi nhà thờ vào giờ đó. Anh đi khắp gian bên và
chỉ thấy một bà già choàng khăn kín quỳ trước tượng Đức Mẹ. Anh cũng
thoáng thấy ở xa xa một người coi giữ đồ thờ chân bước khập khiễng đi
mất hút vào một cái cửa trổ trong tường. K. đến đúng hẹn; anh vừa bước
chân vào nhà thờ thì đồng hồ điểm mười tiếng, nhưng ông người Ý chưa có
đấy. Anh liền quay trở về lối cửa chính, đứng đấy một lúc, lúng túng, rồi đi
một vòng quanh nhà thờ dưới trời mưa để xem nhỡ ông khách của nhà ngân
hàng biết đâu lại đợi anh ở một cửa khác. Anh không thấy ông khách đâu
cả. Ngài giám đốc nhầm giờ chăng? Nghe hiểu cho được ông người Ý ấy
đâu phải chuyện chơi! Dầu sao K. cũng phải đợi ít nhất nửa giờ nữa. Vì mệt
quá, anh tìm chỗ ngồi và trở vào trong nhà thờ, thấy ở trên bậc một mảnh
thảm con, liên dùng đầu mũi giày đẩy tới sát chân chiếc ghế dài gần nhất;
anh muốn quấn chặt mình hơn trong chiếc áo măng tô, lật cổ áo lên và ngồi
xuống. Anh mở quyển an-bom ra, giờ xem cho đỡ buồn, nhưng đành lại
gấp vào ngay, vì tối quá, nhìn gian bên nhà thờ chỗ gần nhất cũng không
nhìn rõ các chi tiết.

Xa xa, trên bàn thờ chính, nến cháy sáng xếp thành một hình tam giác

lớn, K. không nhớ lúc nãy đã nhìn thấy chưa. Có lẽ người ta vừa châm nến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.