VỤ ÁN - Trang 39

bạc trắng; có lẽ tất cả đều tùy thuộc vào các cụ ấy; có lẽ các cụ là những
người có thể tác động đến đám cử tọa kia hơn cả, đám cử tọa bỗng trở nên
lạnh như tiền từ lúc K. bắt đâu nói, và nỗi nhục nhã của viên dự thẩm cũng
không làm cho họ sôi động lại được.

- Điều xảy đến với tôi, - Anh nói tiếp, hơi thấp giọng hơn trước và luôn

dò xét những khuôn mặt ở dãy đầu, khiến cho lời nói của anh có vẻ hơi lơ
đãng - chỉ là một trường hợp riêng biệt; nó chẳng phải chuyện to tát gì, vì
tôi không xem là điều nghiêm trọng, nếu như đây không phải là sự thâu
tóm lề lối làm việc nói chung mà người ta tiến hành với những người khác
nữa. Chính vì những người ấy mà tôi nói ở đây chứ không phải là vì tôi.

Anh đã cao giọng lên lúc nào không biết. Có một người ngồi đâu đó

giang thẳng cánh vỗ tay tán thưởng và kêu lên:

- Hoan hô! Hoan hô đi chứ! Hoan hô, hoan hô đi!
Vài cụ ngồi dãy đầu giơ tay lên vuốt râu; chẳng ai quay lại khi nghe

tiếng hoan hô. K. cũng chẳng hề quan tâm đến người ấy, nhưng dù sao vẫn
thấy phấn chấn; anh nghĩ chẳng cần thiết phải tất cả mọi người tán thường
anh nữa; chỉ cần đa số buộc lòng phải suy nghĩ và thỉnh thoảng anh thuyết
phục được một đôi người thế là đủ.

“Tôi không tìm kiếm thành công bằng cách ăn nói hùng hồn anh nói,

theo đuổi dòng tư tưởng thầm kín của mình, vả chăng chắc tôi sẽ không đạt
được. Ngài dự thẩm nhất định nói giỏi hơn tôi nhiều, đó là do chức phận
của ngài. Tôi chỉ muốn đưa ra cho công chúng xét đoán một điều bất
thường đã trở thành công khai phổ biến. Các vị hãy nghe đây: tôi bị bắt
cách đây khoảng mười ngày - bản thân sự việc làm cho tôi thích thú, nhưng
vấn đề không phải ở chỗ đó. Người ta đến bắt chộp tôi lúc tờ mờ sáng ở
trên giường: có lẽ - cứ theo như lời ngài dự thẩm vừa nói, tôi thấy rất có thể
như vậy lắm - có lẽ người ta được lệnh bắt một bác thợ sơn nhà cửa nào đó
cũng chẳng có tội tình gì như tôi, nhưng dẫu sao người ta lại chọn tôi để
bẳt. Có hai gã thanh tra thô lỗ đến chiếm đóng ngay phòng bên cạnh. Nếu
tôi là một tướng cướp nguy hiểm, có lẽ người ta cũng chẳng đề phòng cẩn
thẩn hơn. Hơn nữa, mấy gã thanh tra ấy là bọn bất lương, chúng nói điếc tai
tôi để mong được thuê tiền, để chiếm đoạt áo quần của tôi; chúng bảo tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.