VỤ ÁN - Trang 50

- Tất nhiên, chủ yếu là em nghĩ đến ông ta khi em đề nghị giúp đỡ anh.

Em không hề biết ông ta chỉ là một nhân viên cấp dưới, nhưng vì anh bảo
em thế nên có lẽ đúng. Em cho rằng báo cáo của ông ta đệ trình cấp trên
dẫu sao cũng có một ảnh hưởng nào đấy. Ông viết nhiều báo cáo lắm cơ!
Anh bảo rằng các viên chức thì lười nhác, nhưng chắc chắn không phải ai
cũng thế, chẳng hạn phiên tòa đã kéo dài đến tận tối. Mọi người ra về cả
rồi, nhưng ông vẫn ở lại; cần phải có ánh sáng, em chỉ có một chiếc đèn
nhỏ để làm bếp, ông tỏ ra hài lòng và lập tức ngồi viết ngay, chồng em
đúng hôm ấy là ngày nghi phép, vừa lúc đó trở về, chúng em đi tìm đồ đạc
và kê dọn lại; còn có bà con hàng xóm sang chơi nữa và mọi người ngồi nói
chuyện phiếm dưới ánh sáng của một ngọn nến; tóm lại, chúng em đã quên
mất ông dự thẩm và chúng em đi ngủ. Bỗng, đương đêm, có lẽ đã khuya
lắm rồi, em thức giấc và nhìn thấy ngài dự thẩm ở cạnh giường em! Ông
lấy tay che đèn dể ánh sáng khỏi rọi vào chồng em; đó là một sự đề phòng
vô ích, vì chồng em ngủ say đến nỗi có rọi đèn vào cũng chẳng bao giờ làm
cho thức dậy. Em khiếp đảm đến muốn rú lên; nhưng ông dự thẩm đã rất dễ
thương, ông đã khuyên em phải thận trọng, ông thì thầm vào tai em là ông
đã viết cho đến lúc bấy giờ, là ông mang đèn trả em và ông sẽ chẳng bao
giờ quên được cái cảnh tượng ông nhìn thấy em lúc em đang ngủ. Tất cả
chỉ để nói với anh rằng ngài dự thẩm thật sự viết nhiều, báo cáo, nhất là về
anh, bởi vì chính là cuộc hỏi cung anh đã cung cấp đề tài chủ yếu cho cuộc
họp kéo dài hai ngày mới đây. Những bản báo cáo dài như vậy chẳng lẽ lại
là không quan trọng tí gì; qua việc xảy ra này, anh cũng thấy là ngài dự
thẩm muốn tán tỉnh em, và em có thể có ảnh hưởng to lớn đến ông ta, đặc
biệt bây giờ là thời gian đầu, vì ông ta chắc là mới để ý đến em rất gần đây
mà thôi. Ông ta thiết tha với em lắm, em đã có nhiều chứng cớ. Thực vậy,
ông gửi cho em hôm qua, qua chàng sinh viên là chỗ thân tín và là người
cộng tác với ông, một đôi tất lụa để em quét dọn phòng họp; nhưng đấy chỉ
là cái cớ, bởi công việc quét dọn tất yếu đã bao gồm trong phận sự của
chồng em, được trả lương để làm việc này. Đó là những đôi tất rất đẹp, anh
nhìn mà xem - và chị vừa vén váy lên đến tận đầu gối vừa giơ hai chân ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.