- Cái này cho vững thần kinh - ông nói và biết ơn ông, tôi cũng uống hai
viên an thần.
Đã đến giờ lên máy bay, người ta thông báo qua loa phóng thanh. Chúng tôi
lên chiếc xe buýt để ra máy bay. Khoảng cách từ phòng chờ đến đó chả bao
nhiêu, vậy mà tôi vẫn thấy nó thật dài. Màn đêm đã bao trùm Baghdad và
phía trước chúng tôi, lừng lững chiếc máy bay sáng choang vì ánh điện.
Nếu giờ đây tôi nghĩ đến đám đông trong phiên tòa khi phán quyết được
tuyên, tôi không thể không nhắc lại khoảnh khắc ấy trên xe buýt. Hành
khách hầu như đều là người Nam Hàn, họ trò chuyện huyên náo. Cho dù là
người miền Nam, tôi vẫn cảm thấy họ là những người con của dân tộc tôi.
Sự chia cắt của đất nước chúng tôi là phản tự nhiên. Tôi phải tự thuyết phục
bản thân rằng nhiệm vụ của tôi sẽ phục vụ lợi ích của cả hai miền. Người ta
bảo tôi thế và tôi cũng tin như thế.
Nhưng giờ đây, hồi tưởng lại, tôi chỉ còn thấy gương mặt đẫm lệ của những
thành viên gia đình trong phòng xử án, và tôi tìm cách liên hệ những gương
mặt ấy với những khuôn mặt tươi cười mà tôi thấy trên xe buýt. Càng ngày,
tôi càng muốn đoán xem ai có thể là thân nhân của ai.
Xe buýt dừng bánh, tôi không còn thời gian nghĩ ngợi. Chúng tôi xuống xe
và đi bộ trên sàn bê-tông dẫn đến cầu thang máy bay. Phía trên thang, hai
cô chiêu đãi viên chào đón chúng tôi, còn một cô thứ ba đưa chúng tôi về
chỗ ngồi.
Kim đặt hành lý lên chỗ đựng đồ phía trên chúng tôi. Giữa chừng, tôi quan
sát ông và thấy ông mệt mỏi biết chừng nào! Trong giây phút ấy, ông trông
già nua và yếu ớt vô chừng, nhưng trong ông vẫn toát lên vẻ oai phong nào
đó: một điệp viên cựu trào, trong 70 năm của đời mình đã kinh qua biết bao
thăng trầm!
Tôi ngồi bên cửa sổ, cạnh Kim, còn ghế ngoài phía đường đi thuộc về một
người đàn ông da trắng. Lạ lùng là đối với tôi, tôi thấy nhẹ nhõm vì ông
này không phải là người Nam Hàn, rồi tôi cũng lại băn khoăn suy nghĩ, chả
hiểu mấy tiếng nữa ông ta sẽ có hay không trong đám nạn nhân. Quả là một
cảm giác đáng sợ!
Khi lên máy bay tôi đã bình tĩnh lại được chút chút, nhưng đến giờ tôi lại