thiện với tôi, nhưng trong thực tế cô coi tôi là tên khủng bố.
Xuất phát từ cách cư xử của vợ chồng Henderson, tôi thấy rằng những cuộc
hỏi cung tôi không được “tốt đẹp” như họ hy vọng. Họ phải đổi chiến thuật
và đưa đến một nữ phiên dịch viên tiếng Nhật; tôi nhận ra người này. Tôi
đã thấy cô ta tại khách sạn nơi tôi và Song Ir ở tại Manama. Tôi còn nhớ
đôi lúc tôi phát hiện rằng cô ta để ý chúng tôi tại căn sảnh, hoặc cũng có lúc
cô đi theo chúng tôi ngoài đường. Tôi điên người vì không nhận ra ngay cô
ta là gián điệp!
Người phụ nữ tên là Okubo này gạn hỏi tôi về thời gian tôi sống cùng
“Shinichi” ở Nhật, và tôi cũng trả lời cô ta như với Camilla. Cô ta dịch
những câu tôi trả lời Henderson, và dịch những câu hỏi của ông ta cho tôi.
Một bận, Henderson ra hiệu cho Okubo ngừng lại và vừa ngẫm nghĩ, ông
vừa bảo tôi:
- Chui Hui à - ông nói chầm chậm - cô phải biết là hiện nay, có vô số điệp
viên Nam Hàn đang ở Bahrein và họ đề nghị chúng tôi trao cô cho họ.
Chúng tôi làm tất cả để giúp đỡ cô. Nếu cô chịu cộng tác với chúng tôi,
chúng tôi sẽ tạo điều kiện để cô trở về Trung Quốc. Nhưng nếu cô vẫn tiếp
tục nói dối chúng tôi, chẳng còn cách lựa chọn nào khác ngoài việc đưa cô
tới Hán Thành. Cô hãy suy nghĩ xem! - Henderson ngừng một chút để tôi
hiểu kỹ điều ông nói, rồi ra hiệu cho Okubo tiếp tục.
Khi họ dò hỏi về những chuyến đi châu Âu của chúng tôi, tôi trả lời rất
chắc chắn. Tôi đấu trí với Henderson và từng bước, từng bước, tôi cứ phải
chịu thua. Khi Henderson hỏi về lúc lên chuyến bay 858, tôi đáp rằng
chúng tôi bị kiểm tra rất ngặt nghèo: người ta xem xét rất kỹ cả hành lý, cả
người chúng tôi.
Henderson không hề tin rằng tôi vô tội vì cứ mỗi lần nhắc đến “gia đình”,
tôi lại òa khóc. Nhưng tồi tệ nhất là khi ông hỏi tại sao tôi lại sử dụng độc
dược. Tôi trả lời như thể tôi là một cô nữ sinh ngù ngờ, ngốc nghếch.
- Vì Shinichi bảo tôi thế!
Sau đó, Okubo gạn hỏi: tôi cảm thấy thế nào về Shinichi. Tôi biết trước là
thế nào họ cũng sẽ hỏi tôi điều này. Tôi đã nhắc đến chuyện Kim Song Ir là
một người rất “trượng nghĩa”, có điều, dầu sao đi nữa tôi vẫn là một phụ nữ