VỤ ÁN MẠNG HOÀN HẢO - Trang 134

mỗi người như đang theo đuổi ý nghĩ của mình.

Rồi bà Hofmann thở dài:

— Bác muốn gặp bác sĩ của bà Meyer để hỏi thăm.
— Bác muốn hỏi gì?
— Nghe nói bà ấy xuống tinh thần quá lắm, người ta tin rằng không khéo

bà ấy sẽ tự tử…

Ingrid Meyer giờ mới hiểu ra tình trạng của mẹ cô: Bà muốn tự tử vì

tưởng rằng cô đã chết. Nếu bà biết cô còn sống, hẳn bà thay đổi ý kiến. Cô
sẽ cứu bà… Nhưng không thể được. Ingrid Meyer không còn trên đời này
nữa. Chỉ còn Carlotta Hofmann.

Với một cố gắng phi thường, cô hơi ngóc đầu dậy. Gunther và bà

Hofmann cùng lúc nhận ra. Họ lao lại giường:

— Carlotta!

Ingrid Meyer đảo mắt nhìn trong tuyệt vọng. Mắt cô, phần duy nhất người

ta nhìn thấy… Phải chi mắt cô màu đen hay hạt dẻ, hẳn cô không cần nói
người ta cũng biết. Khổ thay, mắt cô lại xanh biếc giống hệt mắt Carlotta. Bà
Hofmann lo lắng:

— Carlotta giãy giụa dữ quá. Phải kêu y tá.
Y tá tới ngay. Ingrid cố nhìn cô ta với ánh mắt khẩn cầu để cô đừng tiêm

thuốc an thần. Nhưng vô ích. Câu sau cùng cô nghe được trước khi lại chìm
vào cõi vô thức là của Gunther:

— Thật lạ: Cháu có cảm tưởng Carlotta muốn nói gì đấy…

* * *

Trên giường bệnh, Ingrid Meyer dần dần tỉnh dậy. Bà Hofmann và

Gunther vẫn luôn canh chừng cạnh giường. Không nên cho họ biết cô đã
tỉnh, kẻo họ lại gọi y tá tới chích thuốc ngủ. Cô suy nghĩ. Cô phải nói, nhưng
hàm cô bị băng quấn chặt. Phải gỡ băng ra…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.