VỤ ÁN MẠNG HOÀN HẢO - Trang 135

Cô thở ra hài lòng khi thấy mình có thể lắc nhẹ cánh tay phải. Cô đưa tay

lên mặt, thật chậm để hai người kia không biết. Và, thình lình, cô giật phăng
miếng băng ngang miệng. Gunther đã nhận ra và vội lao tới. Mặc dù yếu
nhớt, cô gái vẫn kháng cự. Tất nhiên, Gunther giữ cô lại chẳng mấy khó
khăn vừa lúc cô y tá nghe tiếng động chạy lại, nghiêng người xuống bệnh
nhân. Nhưng Gunther đưa tay ngăn y tá:

— Coi kìa, tay cô ấy…

Ingrid Meyer hiểu ra: cô không gỡ được băng trên miệng mà lại làm tuột

băng bàn tay phải. Gunther tiếp:

— … Bộ người ta sơn móng tay đỏ cho bệnh nhân sao?
— Anh đừng giỡn!

Gunther chỉ bàn tay với móng tay sơn đỏ của người bệnh:
— Không, tôi không giỡn. Carlotta rất ghét sơn móng tay.
— Nhưng bữa xảy ra tai nạn cô ấy sơn…

— Không! Tôi biết rằng không. Tôi cầm bàn tay cô ấy trước khi tai nạn

xảy ra mà!

Tiếng bà Hofmann xen vào:
— Hãy thử gỡ băng mặt cô gái này.

— Nhưng thưa bà…
— Ít nhất băng quanh miệng… Cô ấy muốn nói!
— Chỉ bác sĩ mới có quyền.

— Vậy hãy đi tìm bác sĩ ngay!
15 phút sau, bác sĩ đến. Câu đầu tiên bệnh nhân thốt lên là: - Tôi là Ingrid

Meyer…

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.