VỤ ÁN MẠNG HOÀN HẢO - Trang 14

— Cứ làm những gì cô cho là tốt nhất. Nhưng đây là số tiền nhiều nhất

chúng tôi có thể đưa cho cô nếu không có kiện cáo.

Karen rời cửa hàng, bước chầm chậm, mặt nhăn nhó và hơi lê gót. Cô nói

với Gleason và Irving đang đợi cô trong xe hơi:

— Họ đề nghị đưa tôi hai trăm đô.
Irving bảo:
— Đó là con số ban đầu. Mai cô trở lại cửa hàng, gặp tay quản lý. Nếu

gặp may, hắn sẽ chi cho cô hai ngàn đô.

* * *

Tuần sau Karen đến văn phòng của Tom Rosso, nói với anh:

— Tôi thấy rắc rối với công việc mà anh giới thiệu cho tôi.
Anh ta cau mày:
— Sao cô gọi điện thoại nói với tôi rằng cô nhận việc?

— Thì tôi đã nhận việc làm. Nhưng có điều gì đó không ổn. Thoạt đầu

không đáng gì, nhưng giờ đây… Tom mỉm cười:

— Tôi nói cô nghe, Karen. Bữa nay tôi khá bận, nhưng buổi tối tôi có thể

ghé ngang nhà cô và cô sẽ kể cho tôi. Như vậy có gì bất tiện không?

— Không. Mời anh tới.

Tom đến sau bữa tối chút xíu, mang theo cả chiếc cặp da làm việc. Anh

giải thích:

— Tôi từ văn phòng ghé thẳng đây. Cô gặp rắc rối gì nào?
Karen hơi lúng túng:

— Tôi nghĩ tôi phải kể với anh bởi anh là người đã giới thiệu tôi với

Adam Irving.

— Tất nhiên. Tôi biết Adam đã từ nhiều năm nay. Tôi mong ông ta không

sàm sỡ với cô như tay quản lý chung cư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.