VỤ ÁN TRƯỜNG THE OXFORD - Trang 161

loại tác động có thể tạo ra từ khoảng cách xa và ông ta cho tôi mượn một
cuốn sách về thôi miên thuật. Tôi chưa có thời giờ để nhìn qua nó nữa.”

Một cô dọn bàn đến để chúng tôi gọi món ăn. Lorna nói tôi nên ăn cá

và khoai tây chiên, rồi đứng dậy để vào phòng vệ sinh. Sau khi Seldom đã
gọi món và cô dọn bàn đi khỏi, tôi đưa trả phong bì có những tấm hình cho
ông.

“Anh có nhớ lại được gì không?” ông hỏi. Khi thấy cái nhìn nghi

hoặc của tôi, ông nói, “Khó lắm phải không? Trở lại lúc bắt đầu như anh
không hề biết gì. Rũ sạch khỏi đầu óc những gì xảy ra sau đó. Anh có thấy
cái gì trước đó mình không nhận ra không?”

“Chỉ mỗi chỗ này: khi chúng ta thấy xác bà Eagleton, chân bà ấy

không có tấm chăn nào.”

Seldom ngả người vào ghế và xoa xoa cằm.

“Cái đó... có thể cũng rất thú vị. Phải, giờ anh đã nhắc đến, tôi nhớ lại

rất rõ, bà ấy luôn có một tấm chăn kẻ ô vuông phủ lên chân. Ít nhất là khi bà
ấy ra ngoài.”

“Beth cả quyết là khi cô xuống cầu thang lúc hai giờ thì bà nội vẫn có

tấm chăn ấy. Cảnh sát đã lùng khắp trong nhà nhưng không tìm ra nó.
Thanh tra Petersen không hề nói gì về chuyện này với mình cả,” tôi nói, hơi
phật ý một chút.

“Ồ,” Seldom đáp, giọng chế giễu nhẹ nhàng, “ông ta là viên thanh tra

cảnh sát phụ trách vụ án. Có lẽ ông ta không thấy cần phải báo cáo tỉ mỉ
mọi chi tiết cho chúng ta lắm.”

Tôi bật cười.

“Nhưng chúng ta biết nhiều hơn ông ta,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.