VỤ ÁN TRƯỜNG THE OXFORD - Trang 32

“Không, không nhất thiết. Nhà xuất bản của tôi cũng phải ngạc nhiên

vì cuốn sách đã đến tay một giới độc giả đa dạng tới mức nào. Và thậm chí
chúng ta cũng không biết có thể diễn giải vòng tròn như thế nào kia mà. Tôi
muốn nói tôi nhìn một cái là thấy ngay một vòng tròn, có thể là vì chuyên
môn toán học của mình. Nhưng nó cũng có thể là một biểu tượng từ một
giáo phái huyền bí, hay một tín ngưỡng cổ xưa, hay một cái gì hoàn toàn
khác không chừng. Một nhà chiêm tinh có thể nhìn thấy một mặt trăng tròn,
hay vị họa sĩ của các ông, thấy đường viền của một khuôn mặt...”

“Thôi được,” Petersen nói. “Hãy quay lại với bà Eagleton một lát.

Ông quen thân với bà ấy không?”

“Harry Eagleton vốn là người dạy phụ đạo cho tôi, và họ cũng có mời

tôi đến một vài buổi tiệc tùng cũng như đến ăn tối với họ ở đây sau khi tôi
đã tốt nghiệp. Tôi cũng là bạn của John, con trai họ, và Sarah, vợ anh ấy.
Họ đều đã chết trong một tai nạn khi Beth còn là một đứa bé. Từ bấy đến
nay, cô ấy vẫn sống với bà Eagleton. Gần đây thì tôi không gặp họ nhiều
lắm. Tôi nghe nói bà Eagleton đã bị ung thư lâu nay, và bà có vài lần phải
vào bệnh viện. Tôi đã có mấy lần gặp bà ở Radcliffe.”

“Còn cô Beth này, cô ta cũng sống ở đây à? Bây giờ cô ta bao nhiêu

tuổi?”

“Đâu khoảng hai mươi chín, ba mươi. Đúng, cô ta ở với bà Eagleton.”

“Tôi muốn gặp cô ta càng sớm càng tốt. Tôi cũng cần phải hỏi cô ta

một số câu nữa.” Petersen nói. “Hai ông có ai biết giờ cô ta có thể đang ở
đâu không?”

“Chắc phải ở bên Sheldonian,” tôi đáp. “Đang diễn tập.”

“Trên đường tôi về nhà sẽ đi ngang qua hí viện,” Seldom nói. “Nếu

không có gì trở ngại, tôi xin phép được là người báo tin này cho cô ấy, như
một người bạn của gia đình. Cô ấy cũng cần được giúp đỡ chuẩn bị cho
đám tang.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.