VỤ ÁN TRƯỜNG THE OXFORD - Trang 86

thể trả lời câu hỏi trước kia của tôi: hắn có phải là một nhà toán học
không?”

“Tôi thiên về câu trả lời là không,” Seldom trả lời chậm rãi. “Ít nhất,

không phải một nhà toán học chuyên nghiệp. Tôi nghĩ hắn là một người
tưởng tượng ra các nhà toán học như đỉnh cao của trí tuệ, và vì thế hắn
muốn thách đố họ trực tiếp. Hắn là một thứ bệnh nhân hoang tưởng trí thức.
Tôi không nghĩ là tình cờ mà hắn chọn cánh cửa Viện để dán mẩu thư thứ
hai. Theo tôi đoán, có một thông điệp ngầm giấu trong đó: nếu tôi không
chấp nhận lời thách thức, thì sẽ có một nhà toán học khác. Và nếu chúng ta
thử ước đoán, tôi nói đó không chừng là một người đã bị đánh rớt oan uổng
trong một kỳ thi toán, hay đã lỡ một cơ hội quan trọng trong đời vì một trắc
nghiệm IQ giống như loại mà Frank Kalman soạn ra. Một người bị loại ra
khỏi nơi mà hắn cho là thế giới của trí tuệ, một người vừa khâm phục lại
vừa thù ghét các nhà toán học. Có lẽ hắn đã thai nghén liên chuỗi này như
một sự báo thù người trắc nghiệm hắn. Trên một phương diện, giờ đây
chính hắn là người trắc nghiệm.”

“Có khi nào là một sinh viên bị ông đánh hỏng?” Petersen hỏi.

Seldom mỉm cười.

“Đã lâu rồi tôi không đánh hỏng ai cả,” ông đáp. “Bây giờ tôi chỉ có

các nghiên cứu sinh, và họ đều xuất sắc. Tôi thiên về ý nghĩ đây không phải
một người từng học toán chính quy, nhưng đã đọc chương nói về án mạng
hàng loạt trong sách của tôi, và nghĩ rằng tôi chính là người hắn muốn thách
thức.”

“Phải,” Petersen nói. “Bước đầu thì tôi có thể làm một danh sách

những người đã mua sách của ông bằng thẻ tín dụng từ các hiệu sách trong
phố.”

“Tôi không nghĩ làm vậy sẽ có lợi gì nhiều,” Seldom đáp. “Khi cuốn

sách mới tung ra, nhà xuất bản của tôi đã tìm được cách đăng nguyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.