VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 255

lính trẻ tuổi thường được trời phú cho cái thiên tính biết quên mình
để làm lợi cho toàn thể có họ ở trong đó. Ta xem cái thí dụ ở ngày hội
thanh niên hôm 11 Mai ở Stade Mangin thì đủ biết: một nhà lực sĩ
đứng chơi cho trường mình không hề nghĩ đến sự đau đớn có thể
xảy tới cho mình, đến sự mệt nhọc sau một buổi đem dùng nhiều
sức quá; lực sĩ nhà đó chỉ nghĩ có một điều là sự thắng của nhóm
mình, của đoàn mình và y rất có thể gây những cảm tình mật thiết,
những dây thân ái ở ngay trong gánh ấy mà không có ý định gì là lợi
dụng.

Tuổi thanh niên là tuổi hăng hái. Xem như vậy, thì người thanh

niên rất có thể liều, cũng như khi họ đã yêu mến điều gì vật gì
hay lý tưởng gì họ rất có thể thành thực, tận tâm với điều ấy, vật
ấy, lý tưởng ấy.

Tuổi thanh niên, như trên kia tôi đã nói, lại có nhiều sức nhựa

thừa, vì vậy cho nên lúc nào họ cũng phải tìm cách đem ra dùng nếu
không muốn nói là đem ra phao phí.

Đó, những cái lẽ chính về vật chất và về tinh thần nó đã làm

cho thanh niên hoạt động và ưa chuộng thể thao vậy.

Thanh niên và thể thao, vì vậy, không thể gọi là một phong trào.

Theo như tôi nghĩ thì phàm đã gọi là phong trào thì nó có thể đến và
nó có thể qua đi. Chớ như thể thao thì nó đã không đến thì thôi, chớ
đã đến thì chỉ có ở mà cứ bành trướng lên mãi mãi. Cái tinh thần
thể thao, của nước ta, theo như ý mọn của chúng tôi, thì chính lúc này
là lúc ta phải làm cho bành trướng lên: một hai vạn thanh niên trong
nước chuộng thể thao và dự vào ngày hội thanh niên chưa đủ, ta còn
mong rằng rồi đây toàn thể thanh niên trong nước ta được dự vào
những ngày hội như thế, mỗi năm toàn quốc thanh niên sẽ họp
nhau (như kiểu họp bạn ở Huế vừa đây) trước là để kết dải đồng
tâm sau là để ganh tài thử sức về đủ các môn vận động. Mấy năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.