VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 260

chỉ nói tới cái hạng thầy lang không biết qua về y học một chút gì
mà cũng dám công nhiên mở hiệu bốc thuốc để giết người như
kiểu ông lang đã chữa bệnh cho đứa con bác Tạc.

Những hạng này hiện bây giờ nhiều lắm. Họ giết người không

biết bao nhiêu, và doạ người ta như kiểu làm "săng-ta"

1

vậy: ai đã

mời họ xem mạch mà không uống thuốc của họ không xong, họ làm
đủ tam khoanh tứ đốm và bóp nặn không biết bao nhiêu mà kể.

Chính kẻ viết bài này, một hôm ngồi chơi với hai ông lang trẻ

tuổi ở hàng X. đã được tai nghe mắt thấy một chuyện mà bạn đọc
đọc đến sẽ có nhiều người cho là bịa đặt, nhưng xin cam đoan
100%, nếu tôi nói vu oan giá hoạ thì xin trời phật cứ bắt tội phải
uống thuốc của họ (đó là một câu thề độc nhất đời của tôi).

Vậy, hai ông lang trẻ tuổi ấy mới nghĩ ra một thứ thuốc ho chữa

lao mà lại chữa cả cho những bà hậu sản. Tôi không biết thuốc nên
chẳng hiểu thứ thuốc ho ấy có những vị gì, những chất gì. Nhưng
thực tình, tôi đã nghe thấy họ bàn với nhau rằng vốn mỗi lọ chỉ có
bốn năm hào bạc.

Một ông nói: Thế bây giờ ta bắt đầu quảng cáo ngay trên báo

mới mong được nhiều người biết. Vậy ý bác, bác đặt giá bao nhiêu
một lọ? – "Hai đồng!" – "Năm đồng!" – Họ nghĩ ra cái cách làm
tiền và sau rốt họ khám phá được điều này mà họ cho là sự thực
trên đời: Mình có hàng, càng nói rẻ thì người ta càng coi thường. Bởi
vậy, muốn cho người ta không coi thường thứ thuốc "ho lao kiêm
hậu sản" ấy, hai ông lang băm kia sau cùng nhất định đặt giá mỗi
chai là 17 đồng – vâng mười bảy đồng không hơn không kém.

Đó, cái lối ăn sâu cay ngập ngà của các ông lang vườn.

Đói no miễn được đồng tiền tốt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.