VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 27

Quần Ngựa, tôi đã thấy, như ở giữa cuộc đời, những anh khôn

quá lại thành ra hỏng bét. Chữ tài liền với chữ tai. Ở đây, tôi lại bái
phục cụ Nguyễn Du thêm một lần.

Các ngài muốn hỏi vặn tôi chăng? Này, nghe tôi kể:

Chủ nhật ấy, chuông đồng hồ chưa đánh hai giờ, đường Thuỵ

Khuê và Bách Thú đã tấp nập những ô-tô và xe kéo. Vẩn vơ ở trong
vườn ông Bảy, một người đàn bà tay mang một cái hộp Nhật Bản xinh
xinh và một cái ô hoa đào, đi đi lại lại ở chung quanh hồ để hết xem
chuồng khỉ lại sang xem chuồng nhím.

– Họ đi đâu mà đông thế, hở ông?

– Họ đi đánh cá ngựa, thưa bà.

Vừa ở tỉnh lạ về Hà, hai chữ "cá ngựa" như gợi trí tò mò bà khách

lạ. Bà theo con đường dốc Thuỵ đi lên.

Ồ! đẹp! Ồ! đông! Ồ! lạ! Một đồng. Ông cho cái vé. Bà khách lạ

vào chơi quần ngựa. Thấy mọi người đi lại ghi-sê mua vé, bà cũng
lảng vảng lại xem.

Rồi, thưa các ngài, trong mình người ta, dù đàn bà hay đàn ông,

ai cũng có một con lợn ngủ. Con lợn ấy bỗng thức dậy; bà khách lạ
giở hào bao ra lấy tiền mua vé. Vừa may, cuộc đua ấy có bán cả vé
pari jumelé. Bà mua văng ngay con số một sẽ nhất, mà con số hai
sẽ nhì. Chơi hú hoạ đó thôi! Đã chết ai chưa nào?

Không chết ai thực. Vì, hôm đó, con Picador (số 1) lại bắt đầu

sung sức mà con Passe Partout (số 2) vừa mới trội lên. Thành thử
con số 1 về nhất mà con số 2 về nhì thật!

Cả làng đánh con Quadrant của chuồng Nguyễn Huy Hợi và con

Peiping của chuồng Hợp Ký. Hai con này về ba, tư. Thành ra bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.