VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 28

khách lạ xơi ngon ơ hơn nghìn đồng.

Hôm sau tôi hỏi thăm ra thì bà khách lạ này vốn ở Lao Kay về

Hà Nội lần thứ nhất. Mà cũng đánh cá ngựa lần thứ nhất.

Từ đó nhẫn nay

21

, đường xa thẳm như buộc chân bà khách lạ,

trường đua vắng hẳn bóng tri âm, bạn đánh cá nhìn đã mòn con
mắt, nhưng cùng với nghìn bạc kia, bà khách nọ của ta:

Một đi từ biệt trường đua,

Có về đâu nữa, đất Hà từ đây!

III. Nausicca, mày giết chết cha tao nhé!

Năm 1932, hồi ấy, làm phóng viên cho một tờ báo hàng ngày,

tôi xin thú thực là chưa để chân lên Quần Ngựa. Hàng tuần, cứ
đến chiều thứ bảy thì một phong thư ở hội đua lại gửi đến tận tay
tôi. Uể oải giở ra, lần nào tôi cũng thấy hai tờ giấy đánh máy: một
tờ nói rõ về những giải ngày mai, còn tờ thứ hai thì là lời bàn con nào
sẽ được nhất ở cuộc Gargantua hay con nào sẽ hỏng ở cuộc đua
Desportes...

Bức thứ hai thường ký tên là Dô-kề. Nhưng sự thực là của hội đua

ngựa viết. Viết ra để gợi cái tính tò mò của các người đọc báo, nghĩa
là làm quảng cáo cho hội đua. Các báo hàng ngày, hồi ấy, thôi tha
hồ mà đăng vào trang ba và trang tư, ấy là chưa kể báo

Đông Pháp có bữa lại đăng lên trang nhì là khác. Mới biết các

ông chủ báo hàng ngày ở nước này khinh lợi thực! Đăng quảng cáo
cho trường đua mà không cần lấy một đồng xu nhỏ!

Nhưng chính lúc quảng cáo nhiều như thế, hội đua ngựa lại

vắng khách đến chơi. Hồi ấy, dân mình chưa ham cái thú chơi
ngựa, và chưa chịu vứt tiền đi lắm, tuy rằng các báo hàng ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.