VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 284

rõ là ả Hoạn Thư chưa! – để chỉ những bà ghen tuông, các bạn tất đã
đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần câu văn này:

Cúi đầu luồn xuống mái nhà

Giấm chua lại tội bằng ba lửa nồng.

Chắc các bạn đã biết "lửa nồng" là gì rồi vậy. Lửa nồng

nguyên ở chữ "hoả khanh" nghĩa là hầm lửa, ý nói là lầu xanh. Ở
đời người đàn bà tử tế, còn có gì đáng sợ hơn lầu xanh nữa, vậy mà
theo ý cụ Nguyễn Du thì lầu xanh cũng chưa sợ bằng giấm chua!
Giấm chua là cái gì vậy? Chỗ này ta nên biết.

Ngày xưa, ở nước Kim, tức là Mãn Châu quốc bây giờ

3

, Hoàng

đế nước ấy chuyên sủng hai cung tần nọ. Bởi vì hai cung tần đó
đẹp hay bởi hai cung tần ấy khéo? Cái đó không có sách nào chép
rõ. Người ta chỉ biết rằng, việc ấy làm gai mắt nhiều người và
làm cho nhiều mỹ nữ trong hoàng cung tức tối và ghen ghét; nhưng
tức tối ghen ghét nhất, có chăng là Tiêu hoàng hậu. Thấy vua sủng
ái hai cung tần nọ, Tiêu hoàng hậu đêm quên ngủ ngày quên ăn, chỉ
tìm cách báo thù thì, may thay!... một bữa nọ Kim Hoàng đế bị bệnh
rất là trầm trọng. Vua bèn vời hoàng hậu lại gần long sàng mà
rằng: Hậu ơi, nếu chẳng may trẫm có mệnh hệ nào thì hậu phải
nghe lời trẫm nhớ cho chôn sống hai con cung tần nọ để nó hầu hạ
trẫm dưới suối vàng, hậu khá nhớ, nghe! Thế rồi vua thăng hà.
Tiêu hoàng hậu nhớ lời Kim Hoàng đế trối trăng lắm lắm. Nhưng
hoàng hậu vì bị con rắn ghen tuông nó hành hạ đêm ngày nên nghĩ
rằng: Nếu bây giờ ta nghe lời nhà vua mà chôn sống hai con đó
xuống dưới đất cùng với nhà vua, thì ở suối vàng chúng lại được
nhà vua sùng ái mà biết đâu chẳng sủng ái hơn lúc còn ở trên dương
thế, bởi vì không có ta ở đó. Nghĩ thế, Tiêu hoàng hậu sầu không
biết bao nhiêu mà kể. Nghĩ đêm nghĩ ngày và sau nghĩ ra được một
kế có thể làm vui lòng... ghen của mình: cái mưu kế cũng đã thâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.