VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 35

thu xếp cho mợ hai về ở Thanh mấy tháng để mợ cả ra ngoài Hà
Nội rồi cứ "cắt tua" nhau như thế, mỗi người ở vài tháng hầu hạ
đức ông chồng bác sĩ.

Hôm nay, bác sĩ về kể hết cả đầu đuôi với vợ hai. Khóc lóc,

nũng nịu, ôm ấp. Sau hết, mợ hai cũng nghe lời. Và hứa trong năm
hôm nữa, mợ sẽ thu xếp xong để về Thanh với Thúc ông để cho
người vợ cả ra thu xếp! Mợ hai phải thu xếp thật. Vì mợ ở riêng,
không phải ở chung với chồng. Cái lối đàn bà nửa ra nhân ngãi, nửa
ra gái "a-bon-nê"

28

mà lại!

Bàn ghế mợ bán. Tủ áo mợ bán. Xe nhà mợ bán. Con chó Nhật

yêu của mợ, Lily, mợ cũng bán nốt lấy 30 đồng, thành ra lúc rũ tay
mợ có một cái vốn hơn ba trăm, những mong về Thanh Hoá thì
đem ra buôn bán hay làm ăn gì đó. Thì câu chuyện cá ngựa tự nhiên ở
đâu đến làm tan nát cuộc đời của mợ.

Mợ Hai vốn là một người rất ghét cờ bạc. Từ bé, có lẽ mợ không

ngồi đến bàn bạc bao giờ. Trên trường đua cũng vậy, mợ không hề
biết ngựa chạy ra thế nào, giải ăn như thế nào. Ấy thế mà mợ
hỏng cả cuộc đời vì cá ngựa. Mà nguyên do chỉ tại một giấc mê vô
nghĩa. Mợ Hai từ trước đến nay rất tin mộng. Mà mộng, từ trước
đến nay, bao giờ cũng có một con chó mực làm chủ động. Con chó
mực cắn người, ở trong nhà có người ốm; con chó mực gãy răng,
trong nhà có người chết; con chó mực nhảy lên vui mừng, trong nhà
có việc mừng. Mợ nghiệm đúng lắm.

Lần này, có ba trăm bạc trong tay, mợ cũng nằm mộng thấy

con chó mực. Mợ thấy như thế này: Mợ đến một chốn ồn ào
những tiếng người cười nói. Con chó mực ở đâu tiến lại với một
người đàn ông đã già. Người đàn ông ấy rút ở bọc ra một miếng thịt
nướng thơm lừng giơ ra cho con mực ăn xong lại lấy miếng khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.