VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 49

Thứ sáu

Ít lâu nay, không cần phải để ý gì cho lắm, ai ai đọc báo hàng

ngày thảy đều thấy... rùng mình. Không, không phải vì một ngày
Đức đem đổ 120.000 kilos bom hạng nặng xuống đảo Anh-cát-lợi
đâu, nhưng rùng mình bởi chính những việc ở nước ta: ít ngày lại có
một vụ đổ máu, mà không phải đổ máu thường đâu, mà lại đổ máu
gớm ghiếc, tưởng tượng như xưa nay chưa từng có.

– Ở Thái Bình, hồi 2 giờ đêm 29.9.1940, một vụ giết người rất

tàn bạo, kẻ bất hạnh bị chém chi chít tới 18 nhát dao khắp mặt như
băm bầu, cổ bị ghì bóp sưng to.

– Giữ cháu gái không cho về với chồng con, bà phủ Huê Sài Gòn

bị cháu rể chém chết. Thủ phạm đâm vợ hàng mấy chục nhát dao
xong đi đến nhà hội đồng nộp mình.

– Ông Hoàng Đình Kỳ thư ký toà Khâm, Huế, cầm dao mổ bụng

tự tử vì tình hay bị ai... ám sát?

– Ở Bắc Ninh: Vào nhà đè bạn xuống chọc tiết mà mồm vẫn

cười và nói: "Tôi giết anh đấy!"

– Ở Hưng Yên: Một ông già 71 tuổi đang ngủ bị con trai chặt đầu

xách bỏ hòm bởi vì "Để cho bố tôi sống sợ lộ thiên cơ, nên giết đi
cho nó tiêu thoát".

Tôi đan cử mấy vụ án mạng gần đây để độc giả biết chơi chứ

quả thực ít lâu nay những vụ án mạng như thế thực nhiều và thực
khiếp; cần nói những người lớn bị ảnh hưởng vì những tin đổ máu
rùng rợn đó thế nào, chứ cứ nói riêng về đàn bà và con trẻ thì tai
hại không thể nào tả hết. Thần kinh họ bị hỏng lần lần. Họ sống
luôn luôn ở trong sự kinh khủng và có kẻ sẽ đâm ra sợ lẫn đồng bào
mà họ tưởng là hạng uống máu người không tanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.