VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 526

Ngạc và một hoạn quan tên là Triệu Văn Quan. Trước mặt ba người
này, Từ Hải đã quỳ xuống xin chịu tội. Hồ Tôn Hiến xoa đầu vỗ
về Từ Hải và đã có ý thương Hải không muốn giết. Nhưng viên
tổng lĩnh Du Đạo Du cương quyết quá, hết sức phân trần và kết
cục xin Hồ cho phép được phục binh đánh Hải. Quân Từ Hải vỡ.
Giáp trụ đã cởi rồi, Hải đành phải nhảy xuống sông. Quân quan vớt
được lên, chém đầu, và bắt Kiều đem về dinh Hồ Tôn Hiến.
Trước sắc đẹp mê hồn của Kiều, họ Hồ cũng thấy ngất ngây,
bởi vậy đã làm lắm trò suồng sã. Đến khi tỉnh rượu, biết rằng
mình làm mất thể diện của quốc gia, Hồ Tôn Hiến bèn đem Thuý
Kiều gán cho Vĩnh Thuận tù trưởng. Thuý Kiều khóc lóc không
biết bao nhiêu trong khi đi đường. Đến sông Tiền Đường Kiều
than: "Giết một tù trưởng để lại lấy một tù trưởng khác, còn sống
làm gì nữa!" rồi đâm đầu xuống nước.

Ấy đó, Vương Thuý Kiều chính truyện là như thế. Xem vậy, ta

thấy Từ Hải không phải một vị anh hùng cái thế, một vị anh hùng
hoàn toàn nếu không muốn nói là hèn, – hèn vì muốn hưởng lộc
của triều đình, Hải đã không ngại bắt hai vị tướng giỏi của mình
đem nộp Hồ Tôn Hiến. Vậy thì ta không nên lấy làm lạ rằng tại
sao Kiều lại có thể nhẫn tâm ăn tiền của Hồ Tôn Hiến mà hại
Hải, bởi vì cứ xét ra thì chính Kiều cũng không phục gì Hải, cũng
chẳng yêu gì Hải lắm mà không bao giờ cho Hải là tri kỷ. Chẳng qua
là bước phong trần đưa dắt lối đi, xui cho Kiều gặp Từ Hải cũng
như một cô gái nhảy, một đào nương bây giờ gặp một khách làng chơi
hơi "lạ". Hơn thế, Kiều lại còn muốn lợi dụng Hải để làm một cái
thang trèo lên đài vinh hoa phú quý, một cách tiến thân mà cũng là
để có lối tìm về quê hương nữa. Một người đàn bà như thế rất có
thể nói một câu như: "Xét mình công ít tội nhiều" lúc Hải bị Tôn
Hiến âm mưu giết hại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.