VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 602

này đã xuất hiện ở trong đầu óc chúng tôi: Ừ phải, tại sao nhà xuất
bản sách bán sách để cứu dân nghèo đói, nhà làm thuốc quyên
thuốc để phân phát đi các trại, nhà làm báo viết báo để hô hào
người ta quyên tiền, mà chúng tôi hy sinh cho nghề hát lại không
thể lấy tiếng hát ra làm việc nghĩa? Chúng tôi nhất định chơi vở
Lưu Bình – Dương Lễ. Tôi xin cái vai hề của Dương Lễ là vai tôi ưa
nhất cũng như bà Hậu xưa nay thích cười cợt đứng nhận vai tiểu
đồng của ông Lưu Bình. Tiên sinh tính, nếu người ta không cười
cho vui thì cuộc đời này buồn biết bao nhiêu.

Bà Hồ vẫn đẹp và vui như ngày trước.

Nghe câu bình phẩm về cái vui, cái buồn của cuộc đời, tôi chợt

nhớ đến một đêm thu xanh ở một kỹ viện V.T. vào quãng bảy tám
năm về trước: chán ngấy tỳ bà, cung bắc, Hồ thủ vai Đào Hiếu
và chúng tôi đã lăn cả ra mà cười. Bà này cười khoẻ mà làm cho người
ta cười dễ. Thủ cái vai tiểu đồng chắc khá. Vai này quả đã làm nổi
tối hát đêm thứ bảy vừa rồi. Tự nhiên, pha trò khá. Duy có một
điều hơi tiếc là giọng bà là giọng kim, bà không làm bật được bài
Trấn thủ lưu đồn xưa nay tôi vốn thích. Bài này hát to lên mà làm
cho toàn thể đượm một vẻ buồn xa vắng, thì còn thú biết bao
nhiêu!

Bà Hậu sắm cũng tài. Bà Liên, bà Bích, bà Phúc, bà Sen, bộ nào

ra bộ ấy, lịch sự lắm, được nhiều phen tán thưởng. Bà Phúc hát
yếu. Bà Năm hát công phu. Giọng hai bà vẫn tốt, hát nhiều điệu lạ
và hay. Kể trong chị em, lấy hai người khác để hát thay những giọng
rất khó như vai Lưu Bình và Châu Long, dễ không bà nào hơn được.
Kể cả bà Sen nữa.

Hoa sen, độ này đương mùa nực, tha hồ mà phô sắc khoe

hương. Ở gần bùn, không chịu hôi tanh mùi bùn. Cứ vượt lên, nghĩa
là cứ cố ngoi lên mặt nước để đứng cho thật thẳng. Ở trên sân khấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.