VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 63

Ông Nguyễn Bá Xý ở Đô Lương cho con gái là Phượng Thuý lấy

cậu Châm làm việc ở Sài Gòn. Trước khi phải đi xa, Châm dặn vợ ở
nhà phải gìn vàng giữ ngọc cho hay, bất ngờ tuần lễ vừa rồi, bỗng
nhiên, Phượng Thuý tiếp được ba cái thơ của chồng ở Sài Gòn gửi
về thoá mạ cô bởi vì có người vào nói cho chàng biết là hình như
có ngoại tình ở Bắc.

Thấy mình bị vu oan một cách vô lý, cô Phượng Thuý ra sông

Rang trẫm mình và hai hôm sau đó xác cô nổi lềnh bềnh trên mặt
nước.

Ghê chưa, độc giả! là cái lưỡi người ta? Tôi tưởng ta chẳng nên đợi

cho những người vu cáo tự xử như người tù Thổ-nhĩ-kỳ mà lắm lúc
chúng ta, ta cần phải cắt lưỡi những anh "lưỡi rắn", "lưỡi dài" hay
nói láo đi cho rảnh...

Thứ sáu

Nói thế để mà chơi thôi, chứ sự thực xẻo thế nào được lưỡi của

họ. Những người vu cáo đó bao giờ cũng vẫn nhơn nhơn sống cũng
như những bà mụ tội lỗi tày trời vẫn "làm những thiên thần"
(faisenses d’anges) mà vẫn sống nhăn răng ra vậy.

Theo bạn đồng nghiệp Dân Hiệp thì toà tiểu hình Sài Gòn vừa

rồi có xử một vụ phá thai: Anh Học hồ nghi đứa con trong bụng vợ
là Thị Nhị, không phải là con anh ta, nên bắt thị uống thuốc phá
thai. Rủi lối xóm biết, nên việc này ra toà. Toà làm án hai vợ
chồng ấy mỗi người sáu tháng tù treo và khuyên họ lại ăn ở với
nhau như cũ.

Người bạn tôi kết luận rằng: Thật thì tôi không tài và không

dám bình phẩm cách xử đoán của các quan thẩm phán, nhưng lấy
theo lý luận mà xét thì cái án đó còn nhẹ quá. Một đứa trộm cướp vì
miếng ăn đành đang tay giết người thì đành kết án nặng nề. Chớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.