VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 636

đem về biếu nhà sư và nhà sư lại đem tặng cho bác thợ săn làm kỷ
niệm. Không may, hoàng hậu lúc tỉnh dậy biết rằng mất kim
cương lại tâu vua; vua bèn truyền rao trong dân chúng ai bắt được
thì thưởng cho một ngàn cân vàng, một ngàn con ngựa, một ngàn con
bò; ai bắt được mà không đem nộp thì bị tru di cả họ. Không để lỡ
dịp may ít có, bác thợ săn bèn trói vị sư lại nạp vua và tức khắc kẻ tu
hành bị đem xử trượng rất nặng nề. Ngài chắp tay vào ngực tụng
kinh và tình cờ đã nói đến chữ "Trăng" tức là tên con rắn. Sau khi
hỏi hết đầu đuôi câu chuyện, rắn quyết chí báo thù. Nó nói: Nhà
vua đây chỉ có một thái tử đông cung, để tôi vào tôi cắn cho hắn
chết, rồi ngài lấy thuốc của tôi mà trị cho sống lại thì thể nào
cũng được tha. Đêm đó thái tử bị rắn cắn chết, nhờ viên thuốc
của rắn cho, vị sư chữa cho thái tử hồi sinh thực. Vua bèn vái nhà sư
và xin chia nửa giang sơn, nhưng nhà tu hành nhất định khước từ.
Tức thì vua hiểu hết và phán rằng: Bạch đại đức, nếu ngài không
nhận phần nửa giang sơn của trẫm thì đâu có thể nào ngài lại ăn
cắp hạt ngọc kim cương? Lúc đó vị sư mới đem hết cả câu chuyện ra
kể lại, vua thương chảy nước mắt, và lập tức truyền gọi bác thợ săn
vào hầu: Ngươi đã làm một việc ích quốc, hãy về đem hết bà con
lớn nhỏ trong chín đời lại đây để trẫm thưởng cho. Bác thợ săn đem
hết cả họ hàng nội ngoại lại trước đền; vua phán: Sự hung ác và
lòng bạc bẽo là hai cái tội lớn hơn hết. Rồi truyền lính giết chết,
họ hàng nhà bác thợ săn không còn lại một người nào sống sót.

*

"Sự hung ác và lòng bạc bẽo là hai cái tội to lớn hơn hết". Câu

sách đó của nhà Phật, dân nước ta vẫn nhớ; bất cứ đối với ai, chúng
ta như vị sư kia, cũng đối đãi bằng cả một tấm lòng chân thật; và
mặc dầu ở vào trường hợp nào chúng ta cũng đã cư xử không có thể
nào tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.