VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 663

của một số ít Việt gian mà anh có bổn phận, trong phạm vi của anh,
hét lên mà chống lại, hầu có thống nhất quốc gia dân tộc!

Tiến lên! Phải tiến lên xung phong mà hiệp cùng dân chúng để

giết kỳ hết bọn sài lang cướp nước, để giải phóng cho giống nòi, để
tranh đấu cho tinh thần anh dũng, thích nguy khinh chết.

*

Tất cả những kết quả tốt đẹp của nền tân dân chủ anh đều

ham muốn cả, bởi vì anh là người. Đã là người thì ai cũng muốn
bình đẳng cả, ai cũng phải tranh giành lấy một chỗ đứng trong nhân
loại. Nhưng anh lại không muốn bắt tay vào tranh đấu, anh ỳ cái
thân cụ ra không muốn tranh đòi gì hết; anh chỉ rình người ta làm
cỗ sẵn cho anh. Cái óc đó là óc ti tiện, óc khốn nạn, óc bẩn thỉu, óc dê
óc chó. Thảm hại, anh làm cho Nguyễn Huệ, Phan Đình Phùng,
Hoàng Diệu, Nguyễn Tri Phương, Trần Hưng Đạo đã chết rồi mà
còn phải khóc vì đã có những con cháu ươn hèn như anh đó!

Anh trả lời tôi thế nào?

À, anh tưởng là anh treo một cái cờ ra cửa, anh đi dự vào những

cuộc biểu tình, hô lên mấy câu "ủng hộ" rõ to, anh học được mấy
bài Diệt phát xít, Tiến quân ca để hát vang lên không suy nghĩ,

thế là anh đã làm bổn phận một công dân cứu quốc rồi ư?

Chưa đủ. Chưa đủ. Chưa đủ.

Mà tôi lại còn nói rằng như thế chưa là cái nghĩa lý gì. Như thế,

chưa phải là tranh đấu, chưa phải là đoàn kết. Đoàn kết và tranh
đấu, anh cần phải tranh đấu và đoàn kết cả khi không biểu tình,
cả khi không hát, cả khi không vẫy cờ. Anh phải coi sự đoàn kết như
một tôn giáo, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến đoàn kết mà thôi, nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.