VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 678

tuế. Chỉ phiền một nỗi ngài ở đời dân chủ mà lại muốn làm vua

và vua cho ngay mình là vua. Ngài sống trong xã hội cộng hoà mà
không muốn cho đời là của chung mọi người, chỉ muốn làm cho
một mình ngài sướng.

Nhưng không cần tiền, ngài bắt mua rõ nhiều rượu để uống

và uống không hết thì đổ đi. Đành rằng nước cần tiền thật đấy,
và kiệm ước bao giờ cũng quý đấy, nhưng ngài cần phải hút thuốc
lá thơm, không có thì ho; và hút không hết thì cần phải đốt để
nhìn khói, không có thì không sống lại được đầy đủ cái đời của
Tần vương Chính ngày xưa, không những được trông thấy hào kiệt
tụ lại ở Hàm Dương, sắc đẹp tụ lại ở A Phòng, mà lại còn trông thấy
rất nhiều khói do việc đốt sách học trò bốc lên.

Giá sống ở bên Đức hồi Hit-Le, ngài còn có bao nhiêu người để

chôn sống thì sướng quá. Nhưng này, mỗi tối tiêu như thế, mấy
trăm đồng cho xuể? Anh không được hỏi. Mà anh cũng không được
phép hỏi tiền đó ở đâu ra. Ngài để nguyên quần áo kaki, cởi giày,
xếp bằng tròn lên cái giường lò-xo, bắt các cô đào hát dâng rượu
rồi ngài ngâm những câu thơ ngài làm. Thơ ca tụng sự ăn lễ. Thơ ca
tụng sự chuyên chế. Thơ ca tụng sự bạo ngược. Vua Tần ngày xưa đổ
rượu cho Thái tử Đan say, thắt cổ giết chết rồi chặt lấy đầu.
Vua Yên thương khóc quá, đương là tháng năm mà trời mưa tuyết,
mặt đất tuyết dày ba thước năm tấc, rét buốt như mùa đông, –
người ta bảo đó là oán khí của Thái tử Đan làm ra vậy.

Ngày nay, Tần Thuỷ Hoàng của chúng ta sống, ám hại mỗi đêm

bao rượu, bao nhiêu thuốc lá, bao nhiêu tiền, chửi bới Nàng Thơ
tàn tệ và lại giết chết khẩu hiệu "cần kiệm liêm chính" chặt đầu
nó đem chôn; có ai biết là trời đất có sinh ra điềm gì không?

III. Những quái thai, những quái trạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.