VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 70

thường và trai gái lấy nhau ra Đốc lý làm lễ cưới, chỉ mặc có cái
"may-ô" to bằng cái mụn hay là chiếc sơ-mi-dét

12

trần mà thôi.

Thứ bảy

Chán chuyện cho đời! Tình duyên, sao có kẻ coi là thường được

nhỉ! Mà sao có người lại cho nó là chuyện quan hệ đến có thể giày
xéo được cả lên luân lý, coi chữ tình nặng hơn nghĩa sinh thành, hay
đội người tình lên đầu để cho nó đánh chửi mẹ như câu chuyện nhà
mô phạm ở Đông thành

13

vừa đây?

Nhà mô phạm ấy, ở phố Maréchal Foch, kết duyên với một cô

gái tân thời. Vợ chồng quấn quít, mỗi ngày ả lại lộng quyền thêm,
được đàng chân lân đàng đầu, ả coi bà mẹ nhà mô phạm chẳng ra
sao cả: "Mẹ cậu ác lắm, tôi không chịu được". Biết bao nhiêu lần
đã xảy ra ở trong nhà những vụ cãi lộn, con dâu đánh mẹ chồng!
Hôm vừa đây, nhà giáo đi dự hội điền kinh vắng nhà, lại xảy ra một
trận cãi lộn dữ hơn, nàng dâu nắm tóc bà già đánh lấy đánh để và
quai mồm ra chửi "con mụ già" nghĩa là con mụ đã đẻ ra nhà giáo,
nuôi cho ăn học để đi làm rồi lại lấy cho nó một con vợ "thừa" nhan
sắc nhưng mà "thiếu" gia đình giáo dục.

Kỳ trước ở mục này, tôi đã nói tới một chị nàng dâu đã đánh bố

chồng ở Quảng Nam. Kỳ này, một chị nàng dâu nữa lại đánh mẹ
chồng nữa, thật là vừa đủ đôi để kết quá, kết cho cái luận đề

xã hội tiểu thuyết của các ông văn sĩ viết về mẹ chồng nàng

dâu và cứ thường kêu rấm rứt là nàng dâu cực quá.

Chủ nghĩa cá nhân thắng thế đấy! Các cô nàng dâu đã được

phần trên rồi! Thôi thế là cái trách nhiệm của các ông đã xong, các
ông từ giờ không cần phải viết về mẹ chồng nàng dâu nữa nhé.

Để thì giờ mà xoay chiều chủ nghĩa, các ông ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.