VỤ BẮT CÓC NỮ CA SĨ PHÒNG TRÀ - Trang 16

HAI

C

huyện này cũng tựa như một màn bi kịch do các diễn viên loại xoàng

đóng: trước khi lui ra ngoài, cô y tá nhếch miệng cười và liếc nhìn Maigret
lần cuối như muốn nói: “Mặc xác anh!”

Và năm quan chức có mặt trong phòng với nụ cười khác nhau nhưng

cùng có vẻ hăm doạ như nhau. Người ta tưởng điều đó không thực, quả là
các vị cố tình lên gân, như muốn tạo ra một trò đùa hấp dẫn với Maigret.

— Xin mời ông biện lý.
Một con người nhỏ thó, tóc cắt theo kiểu móng lừa, có cái nhìn thật

nghiêm khắc mà ông ta đã dày công nghiên cứu sao cho phù hợp với địa vị
của mình. Thêm một kiểu cách lạnh lùng hung dữ! Ông ta tiến lại gần
giường Maigret liếc mắt nhìn, rồi cũng giống như một buổi nghi lễ, ông
trịnh trọng đến đứng trước bức tường, tay cầm mũ.

Đến lượt ông dự thẩm cũng diễu hành theo kiểu đó vừa nhìn người bị

thương vừa cười nhại và đến đứng cạnh cấp trên. Lại tới viên lục sự. Cả ba
đứng dọc theo tường trông cứ như ba kẻ đang toan tính một âm mưu gì!...
Lại thêm ông bác sĩ cũng nối tiếp theo họ. Chỉ còn lại cảnh sát trưởng, một
người béo mập có đôi mắt thô lố, đóng vai người hùng thực hiện những
công việc cao cả.

Ông ta liếc mắt nhìn những người kia rồi từ từ đặt tay lên vai Maigret.
— Bị tóm rồi hử!
Với những lúc khác thì điều đó thật ngộ nghĩnh hết sức. Nhưng Maigret

không cười mà lại nhíu lông mày với vẻ lo âu.

Lo âu cho mình! Ông có cảm tưởng là ranh giới giữa thực và mộng

không rõ ràng, mỗi lúc lại bị nhoè đi. Và lúc này họ đang nhai lại cuộc hỏi
cung với ông. Cảnh sát trưởng trông thật tức cười với điệu bộ láu lỉnh.

— Thú thực tao không nổi giận đâu khi nhìn thấy cái mặt cô hồn của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.