VỤ BẮT CÓC NỮ CA SĨ PHÒNG TRÀ - Trang 26

BA

M

aigret rời Paris vào chiều ngày thứ ba. Trong đêm khuya, ông bị bắn

ở gần Bergerac. Ông nằm bệnh viện trong hai ngày thứ năm và thứ sáu. Thứ
bảy, bà vợ từ Alsace đến và Maigret cùng với bà thuê một phòng lớn trên
lầu một ở khách sạn Anh quốc.

Vào ngày thứ hai tuần sau, bà Maigret chợt hỏi ông:
— Tại sao anh không sử dụng tiêu chuẩn đi tàu không mất tiền?
Lúc đó là bốn giờ chiều, bà Maigret không ngồi yên một chỗ mà cứ

loanh quanh dọn dẹp căn phòng, lần này là lần thứ ba.

Ở các cửa sổ, những bức mành đã hạ xuống một nửa và trong các làn

sáng, không khí nhộn nhịp những vật quay cuồng. Maigret đang hút tẩu
thuốc đầu tiên, ngạc nhiên liếc nhìn vợ. Hình như trong khi chờ ông trả lời,
bà tránh không quay về phía ông, mặt bà đỏ lên và lúng túng.

Câu hỏi có vẻ buồn cười. Thực vậy, cũng như các cảnh sát trưởng khác

trong đội Lưu động, ông có quyền đi xe lửa khắp nước Pháp với vé hạng
nhất mà không mất tiền. Và ông đã dùng thẻ đó để đi từ Paris, chuyến vừa
rồi.

Ông làu bàu nói:
— Em ngồi lại đây!
Ông nhìn thấy bà lưỡng lự. Ông kéo bà lại ngồi ở mép giường.
—Em kể đi!
Ông tinh quái nhìn bà và bà thấy bối rối hơn.
— Em đã nhầm khi hỏi anh như vậy. Nhưng nếu em muốn hỏi như vậy

vì đôi khi em thấy anh có vẻ kỳ cục.

— Em cũng vậy!
— Anh nói sao?
— Mọi người đều cho anh là kỳ cục và thực ra họ không tin chút nào về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.