VỤ BẮT CÓC NỮ CA SĨ PHÒNG TRÀ - Trang 67

không tin tưởng cho lắm. Nhưng chẳng phải là ông đã chờ đợi lời gọi ấy
như là một đứa bé muốn được khuyến khích đấy ư?

Ồ! Bây giờ thì sóng gió đã qua rồi!
— Em chèn thêm cho anh chiếc gối thứ ba nữa
Chấm dứt những sự mềm yếu ngu ngốc, những chuyện giận dỗi nhỏ

nhặt, những trò con nít.

— Nhồi cho anh một tẩu!
Hai đứa bé tranh cãi nhau trên quảng trường. Một đứa bị tát tai, chạy

thẳng đến trước ngôi nhà nhỏ, khóc toáng lên rồi chạy vào mách mẹ.

— Trước hết là phải lập chương trình làm việc. Anh nghĩ tốt nhất là coi

như không còn có những yếu tố nào mới nữa. Nói cách khác phải sắp xếp
trên những gì chúng ta được biết đến nay, và thử đề ra mọi giả thuyết đến
chừng nào tìm ra được một cái nghe được.

— Em có gặp anh Leduc ngoài phố.
— Anh ta nói gì?
— Dễ hiểu lắm! - Bà vừa cười vừa nói - Anh ấy lại khuyên em thúc anh

quyết định rời Bergerac để về nhà anh ấy. Anh ấy vừa rời khỏi nhà ông biện
lý.

— Chà! Chà!
— Anh ấy hấp tấp như một người chán nản.
— Em có đến nhà xác xem lại không?
— Ở đấy không có nhà xác. Người ta để xác trong phòng tạm giam. Có

năm mươi người chen chúc trước cửa. Em phải chờ tới lượt mình.

— Em có thấy đôi tất không?
— Bằng len tốt, đan tay.
— Điều đó chứng tỏ ông ta là một người có cuộc sống ngăn nắp hay ít ra

cũng có một bà vợ, một em gái hay một cô tình nhân săn sóc cho. Hay có
thể là một tay lang thang. Vì dân ma cà bông hay nhận tất đan ở các trung
tâm nữ công do các cô gái nhà lành mang cho.

— Nhưng dân ma cà bông không đi tàu với vé toa nằm.
— Dân trung lưu hạng thấp phần lớn cũng như vậy. Càng không phải là

những viên chức nhỏ, ít ra là ở Pháp. Toa nằm chứng tỏ là ông ta quen đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.