VỤ BẮT CÓC NỮ CA SĨ PHÒNG TRÀ - Trang 77

— Em đưa ống điện thoại đây!
Maigret hỏi đồn Cảnh sát:
— Có phải ông thư ký không? Thôi không cần làm phiền ông sếp. Ông

cho tôi biết tên thời con gái của bà Rivaud thôi. Chắc là ông không thấy bất
tiện.

Một lúc sau, ông mỉm cười, tay che ống nói, bảo vợ:
— Họ đi tìm ông cảnh sát trưởng chỉ để hỏi có tiện cho anh tin không.

Họ thật lúng túng. Chắc họ muốn từ chối. Alô!... Vâng tôi đây. Ông nói
sao? Beausoleil à? Cảm ơn ông!

Sau khi gác ống điện thoại, ông nói:
— Tên thật đẹp. Bây giờ em phải mệt đây. Em lấy sách tra cứu của Bộ

Giáo dục, lục ra tên tất cả các trường y khoa pháp. Em gọi điện thoại cho họ
hỏi thăm xem mấy năm về trước có bác sĩ tốt nghiệp nào tên là Rivaud
không?

— Anh nghĩ là ông ta không... Nhưng ông ta đã chữa cho anh mà.
— Em cứ làm đi.
— Anh muốn em gọi điện thoại ở cabine dưới kia không? Em thấy gọi

trong phòng thì người ta nghe.

— Đúng đấy!
Rồi một lần nữa lại chỉ còn một mình ông, ông nhồi thuốc vào tẩu, đóng

cửa sổ lại vì trời đã lạnh.

Ông không cần cố gắng vẽ lại trong trí hình ảnh biệt thự của người thầy

thuốc, ngôi nhà tối sầm của ông biện lý. Một người như ông cứ muốn có cái
khoái là đi hít thở mọi thứ khung cảnh riêng biệt.

Khung cảnh ngôi biệt thự chắc phải lạ lùng lắm. Một dáng hình đơn sơ,

đường nét rạch ròi! Một ngôi nhà mà ai đi qua cũng phải ghen tỵ và nói với
nhau: “Trong kia họ sống sung sướng làm sao!” Những căn phòng sáng sủa,
rèm che choáng lộn, hoa ở trong vườn và tay nắm cửa bằng đồng lấp loáng.
Xe hơi nổ máy nhè nhẹ trong gara. Một cô gái thon thả nhảy lên tay lái hay
chính ông bác sĩ có dáng dấp thật đĩnh đạc.

Buổi tối cả ba phải nói với nhau những gì? Liệu bà Rivaud có biết về

mối tình của cô em gái với ông chồng bà không? Bà không đẹp, bà biết điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.