VỤ BẮT CÓC NỮ CA SĨ PHÒNG TRÀ - Trang 80

“Để xem. Họ ngồi vào bàn. Rosalie muốn nói xấu ông Duhourceau ở

chỗ nào? Chắc là có sự nồng nhiệt không hợp với tuổi tác và chức vụ của
ông ta. Nơi tỉnh lẻ, hành động sờ cằm một cô bé thế nào cũng bị coi là lão
già mắc dịch. Có phải là Françoise không? Đây đúng là một mẫu đặc biệt
để làm hâm nóng một ông luống tuổi. Vậy thì họ ngồi nơi bàn. Trên đoàn
tàu, Samuel và mình. Samuel đang sợ. Vì đúng là ông ta đang sợ. Ông run
rẩy. Ông thở khò khè.” Maigret đang bơi trong dòng suy nghĩ. Ông nghe
phía dưới kia các cô phục vụ đang khua bát đũa.

“Có phải ông ta nhảy tàu vì tưởng rằng mình bị đuổi theo hay vì biết

rằng có người đợi sẵn?” Ồ, đây là vấn đề cơ bản! Maigret biết thế. Ông đã
chạm tới điểm quan trọng. Ông lặp lại nho nhỏ như là có ai sắp phải trả lời:
“Vì thấy bị đuổi theo hay vì tin có người đợi sẵn... Thế mà cú điện thoại
đó.”

Bà Maigret bước vào, xúc động đến nỗi không thấy sự sôi nổi của

Maigret.

— Phải mời ngay thầy thuốc khác, thứ thiệt! Không thể tưởng tượng

được! Thật là tội ác. Em cứ nghĩ...

Rồi bà nhìn ông như muốn thấy trên mặt ông những dấu hiệu lo ngại.
— Hắn không có bằng! Hắn không phải là bác sĩ... Danh sách làm gì có

tên hắn. Bây giờ em mới hiểu vì sao cơn sốt cứ kéo dài và vết thương lâu
lành miệng.

— Đây này! - Maigret reo lên. - Chính vì ông ta biết có người đợi sẵn.
Có tiếng chuông reo. Tiếng ông chủ nơi đầu dây:
— Ông Duhourceau hỏi xem có lên được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.