VỤ BẮT CÓC NỮ CA SĨ PHÒNG TRÀ - Trang 95

trên giường được, luôn luôn phải trở mình, sửa lại gối nằm, ngẩng đầu dậy,
duỗi người ra.

— Em đi gọi vài cú điện thoại cho anh.
— Gọi ai?
— Anh muốn biết những người anh quan tâm lúc này ở đâu. Trước hết là

hỏi ông biện lý. Khi nghe thấy tiếng ông ta đầu dây thì cúp máy.

Trong khi bà vợ thực hiện thì Maigret ngắm quảng trường và bập bập

từng hơi thuốc nhỏ.

— Ông ta có ở nhà!
— Bây giờ em gọi điện đến hỏi bác sĩ...
— Ông ta cũng có ở đó!
— Bây giờ chỉ còn gọi về biệt thự. Nếu bà Rivaud trả lời thì hỏi cô

Françoise. Nếu là Françoise trả lời thì hỏi bà Rivaud...

— Bà Rivaud trả lời, nói em gái đi vắng và hỏi mình có thể nói chuyện

thay được không.

— Cúp máy đi!
Cả buổi sáng nay sẽ có mấy người thắc mắc lo đi tìm xem ai gọi điện

như thế!

Năm phút sau, chiếc xe buýt của khách sạn từ ga đưa về ba người khách

và đứa bé xách hành lý. Rồi đến người phát thư đi xe đạp mang thư túi đến
nhà Bưu điện.

Cuối cùng là tiếng còi đặc biệt của chiếc xe Ford cà tàng và nó đậu tại

bãi xe. Maigret thấy có ai đó ngồi bên cạnh Leduc và hình như còn có
người thứ ba ngồi ghế sau.

Ông không lầm. Nhưng chàng Leduc tội nghiệp xuống xe trước có dáng

lo lắng nhìn xung quanh như sợ phải làm trò cười, rồi giúp một bà to béo
xuống xe mà như đổ nhào vào người anh ta.

Một cô gái nhảy bổ ra, việc đầu tiên là liếc mắt giận dữ nhìn lên cánh

cửa sổ phòng Maigret. Đúng là cô Françoise mặc bộ quần áo màu xanh lá
cây nhạt, cắt rất điệu.

Bà Maigret hỏi:
— Em có nên ở lại không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.