VỤ BÍ ẨN BẮT CÓC CÁ VOI - Trang 31

mắt, hay đúng hơn là kính lúp mà thợ đồng hồ thường vặn vào con mắt từ
sáng đến chiều?
- Chúng tôi tìm ông Diego Carmel, thám tử trưởng lịch sự nói.
- Có chuyện gì vậy?
- Bác là ông Carmel à?
- Vâng tôi là thuyền trưởng Carmel đây.
Người đàn ông xoay nửa người. Điện thoại trong văn phòng vừa mới kêu.
Trong chốc lát tưởng như thuyền trưởng sắp mở cửa để trả lời. Nhưng rồi
ông nhún vai với vẻ mặt tuyệt vọng.
- Để làm gì? Ông thở dài. Tuần vừa rồi tôi đã bị mất tàu, trong cơn bão to.
Người ta cứ gọi điện thoại, đòi đi đánh cá, nhưng tôi không còn tàu nữa.
- Tụi cháu rất lấy làm tiếc, Bob nói. Tụi cháu không biết bác có chuyện
buồn.
- Các cậu cũng định đi đánh cá à?
Thuyền trưởng Carmel có kiểu nói chuyện rất lạ. Không thể nói rằng ông
có giọng nước ngoài. Tuy nhiên trong cách ông lựa từ để nói, có một cái gì
đó làm cho ta nghĩ rằng tiếng Anh không phải là tiếng mẹ đẻ của ông.
Có thể ông là người gốc Mêhicô, Bob thầm nghĩ. Nhưng nếu vậy, thì ông
đã sống phần lớn đời ông tại Hoa Kỳ.
- Dạ không. Tụi cháu chỉ muốn nói chuyện với bác, Hannibal nói. Tụi cháu
cần nhắn bác một điều. Con gái của bác nhờ nhắn.
- Con gái tôi à?
Thuyền trưởng có vẻ ngạc nhiên.
- À! Cậu muốn nói Constance à.
- Dạ phải.
Hannibal cố che giấu sự vui mừng. Hannibal đã đoán không sai. Thuyền
trưởng Carmel đúng là cha của Constance Carmel.
- Nhắn gì vậy?
- Ồ! Không có gì quan trọng cả. Chỉ là khi tụi cháu gặp chị ấy sáng nay ở
Thần tiên Biển cả, chị Constance nhờ tụi cháu nhắn lại với bác rằng có thể
chị sẽ phải ở lại làm việc trễ hơn một chút tối nay.
- Được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.