VỤ BÍ ẨN CON MẮT LỬA - Trang 36

biết được rằng có ai đó có một bức tượng bán thân bằng thạch cao trong
vườn.
- Sau đó, Bob nói tiếp, mỗi đứa bạn sẽ gọi điện thoại cho năm bạn khác, lập
lại bức thông điệp; mỗi một trong năm bạn này lại gọi cho năm bạn khác
nữa… Trong thời gian ngắn, toàn bộ thanh thiếu niên trong vùng sẽ biết
bọn mình đang tìm điều gì… Như thế, bọn mình sẽ có hàng ngàn cộng tác
viên làm việc không lấy tiền, cậu hiểu chứ?
- Trời, tuyệt hay! Gus khâm phục thốt lên. Nếu mỗi cậu gọi cho năm người
bạn, thì thành mười lăm. Nếu mỗi bạn gọi thêm năm nữa, thì thành bảy
mươi lăm… rồi lên đến hơn ba trăm, để đạt tới hàng ngàn!
- Hannibal ơi, Gus hỏi, cậu sẽ gọi điện thoại ngay chứ hả?
- Hôm nay là chiều thứ bảy, Hannibal trả lời. Giờ này phần lớn các bạn trẻ
đều ở ngoài. Lúc hay nhất để gọi điện thoại là sau giờ ăn tối. Rất tiếc là
chúng ta còn phải chờ thêm vài tiếng nữa!
- Hannibal!
Giọng của thím Mathilda vừa mới vang lên trong khoảng không phía trên
bộ tham mưu.
- Hannibal! Mày trốn đâu rồi?
Thám tử trưởng vội vàng thò tay đến một cái micro trên bàn. Micro nối với
một cái loa đặt trong văn phòng bà Jones. Nhờ cách bố trí tài tình này,
Hannibal có thể nghe được tiếng gọi của chú thím và có thể trả lời.
- Cháu đây thưa thím Mathilda. Hannibal nói. Thím cần cháu à?
- Ô là là! thím của Hannibal kêu lên, thím không thể nào quen với việc
nghe tiếng cháu qua cái máy này… Cháu đang làm gì vậy? Chắc là cháu
phải bận lắm mới quên mất giờ ăn trưa!
Ăn trưa! Khi nghe cái từ thần diệu này, bốn cậu giật mình và đột nhiên phát
hiện rằng mình đang đói bụng.
- Dạ phải, thưa thím Mathilda, - Hannibal đáp. Đúng là dường như cháu
quên mất… Cháu hy vọng thím sẽ không giận nếu cháu dẫn thêm một thực
khách?
- Ôi! Thêm một miệng ăn có là gì đâu, khi mà thím thường phải nuôi ba
miệng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.