VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 121

- Tôi nghĩ là có đấy.
- Anh có quyền nghĩ thế nào cũng được - Bà ta lại bắt đầu bỏ đi.
- Hãy dừng lại - Hành lang trống không làm cho tiếng của tôi vang to hơn.
Cũng có thể tôi đã nổi nóng nên nói to như thế.
Bà ta nói:
- Tôi còn đang có việc cần phải làm.
- Tôi cũng vậy, thưa bà Vicki.
Bà ta đưa một tay về phía kệ để bệnh án.
- Anh cứ tự nhiên.
Tôi bước tới chỗ bà ta, thật gần khiến bà khó di chuyển. Bà ta liền lùi lại.
Tôi dấn thêm bước nữa.
- Tôi không biết vấn đề của anh với tôi là gì, nhưng tôi nghĩ chúng ta nên
giải quyết với nhau ngay tại đây.
- Tôi không có vấn đề gì với bất cứ ai.
- Vậy sao? Vậy phải chăng tôi rất hấp dẫn đối với anh?
Đôi mắt màu xanh lấp lánh. Mặc dù chúng không ướt, bà ta vẫn lấy tay lau.
- Nghe này - Tôi nói, đồng thời rút lui một bước - Tôi không muốn vướng
vào bất cứ chuyện gì riêng tư với bà cả. Nhưng ngay từ lúc tôi tới đây, bà
đã tỏ ra thù ghét tôi và tôi muốn biết lý do.
Bà ta nhìn tôi chằm chằm, miệng mở ra rồi lại ngậm lại.
- Chẳng sao cả - Bà ta đáp - Tôi sẽ khác, tôi hứa đấy, được chưa?
Bà chìa một tay ra.
Tôi cũng chìa tay ra bắt.
Những đầu ngón tay bà ta chạm vào tay tôi. Một cái bắt tay nhanh rồi bà
quay lưng và bước đi.
Tôi nói:
- Tôi sắp xuống dưới uống cà phê. Tôi mời bà được không?
Bà ta dừng lại nhưng không quay mặt về phía tôi.
- Tôi không thể. Hiện tôi đang phải trực.
- Vậy tôi mang một cốc lên cho bà nhé?
Lúc này bà ta mới quay nhanh lại:
- Anh muốn gì vậy, hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.