VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 131

(818) 509 - 3476
Hai dòng kẻ được in ở cuối tấm danh thiếp. Ông ta điền vào đó những chữ
đen đậm:
Chip Jones
Số máy lẻ: 2359
- Nếu tôi đang giảng bài, số máy lẻ này sẽ nối tới trung tâm nhắn tin. Nếu
ông muốn tôi có mặt ở nhà khi ông tới thăm bệnh cho con bé, hãy thông
báo cho tôi trước một ngày nhé - Ông ta dặn.
Tôi chưa kịp đáp thì những bước chân nhanh và nặng nề từ phía cuối hành
lang vọng đến làm cả hai chúng tôi cùng quay lại. Một bóng người đang đi
tới, dáng thể thao, áo măng tô đen bóng.
Cái bóng đó mặc áo măng tô da màu đen, quần màu xanh và có đội mũ.
Phải chăng đó là một trong những tay cớm được thuê đang đi tuần các hành
lang của bệnh viện?
Cái bóng tiến lại gần hơn. Một người đàn ông da đen có ria mép, khuôn
mặt chữ điền và đôi mắt nhanh nhẹn. Tôi nhận ra phù hiệu của anh ta và
biết ngay đó không phải là cớm đánh thuê của bệnh viện. Đó là một trung
sỹ của Sở cảnh sát Los Angeles.
- Xin lỗi các quý ông - Anh ta nói rất nhẹ nhàng nhưng đủ để chúng tôi
nghe thấy. Tấm phù hiệu anh ta đeo có ghi: Perkins.
Chip đáp:
- Có chuyện gì vậy?
Anh cảnh sát đọc tấm phù hiệu của tôi. Dường như tấm phù hiệu đã làm
anh bối rối:
- Ông là bác sĩ sao?
Tôi gật đầu:
- Các quý ông đã ở ngoài hành lang này bao lâu rồi:
Chip đáp:
- Khoảng 5,10 phút. Có chuyện gì bất ổn chăng?
Cái nhìn của Perkins chuyển sang ngực Chip, để ý tới bộ râu quai nón, rồi
chiếc hoa tai của ông ta.
- Ông cũng là bác sĩ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.