VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 265

Tia nắng tạo ra một tác động thẩm mỹ khiến Cindy đột ngột trở nên thật
xinh đẹp. Tôi không nghĩ chị ta hấp dẫn - chắc vì ý nghĩ chị ta là một con
quỷ. Nhưng khi thấy sự lấp lánh của chị ta trong tia nắng vàng thì tôi mới
biết, chị ta thật uổng phí sắc đẹp trời phú của mình.
Trước khi tôi kịp nghĩ sâu hơn về điều này thì cánh cửa bật mở, Chip vào
phòng mang theo cốc cà phê trên tay. Ông ta mặc bộ quần áo rét màu xanh
và đi giày thể thao, mái tóc vừa mới gội. Tai Chip còn có một viên kim
cương lấp lánh.
Ông ta chào tôi rất thân thiện như hai ông bạn già gặp gỡ tại quán bia,
nhưng bên trong cái vẻ thân thiện ấy là thứ gì đó sắt đá lạnh tanh - một sự
phản kháng không khác so với Cindy. Tôi tự hỏi không biết hai người bọn
họ đã bàn bạc gì về tôi không. Khi ông ta ngồi xuống giữa Cassie và tôi thì
tôi đứng dậy nói:
- Thôi, hẹn ông hôm khác vậy.
Không ai phản đối việc tôi ra về mặc dù Cassie thì vẫn để mắt nhìn theo.
Tôi cười với con bé. Nó nhìn tôi không chớp mắt trong phút chốc rồi lại
tiếp tục vẽ. Tôi lượm đồ rồi ra cửa.
- Tạm biệt bác sĩ Delaware - Cindy nói.
Tôi nhìn qua vai Chip sang bé Cassie, đưa tay vẫy nó. Nó cũng giơ bàn tay
lên và co mấy ngón tay lại. Cái bím tóc nó lại rối bời. Bất chợt tôi muốn cúi
xuống và ôm nó về nhà với tôi.
- Chào bé.
- Chào bá...c.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.