VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 69

- Chưa. Trước kia tôi cũng chưa từng gặp bà ấy.
Ông ta lắc đầu:
- Ôi, thật xin lỗi ông, nhưng bà ấy dường như quan tâm săn sóc hết lòng với
con Cassie nhà tôi. Cindy cũng rất mến bà ấy. Tôi nghĩ rằng bà ấy làm
Cindy nhớ tới bà dì của cô ấy - người đã nuôi cô ấy khôn lớn. Bà ấy cũng là
y tá, một người rất chịu khó.
Sau khi chúng tôi vượt qua một nhóm sinh viên trường y có vẻ mặt như mê
ngủ, ông ta nói:
- Có lẽ chính yếu tố địa bàn đã khiến bà Vicki có phản ứng với ông. Nó
giống như là cuộc chiến tranh giành địa bàn ấy, phải vậy không?
- Có thể.
- Tôi để ý thấy ở đây thường xảy ra chuyện đó lắm. Tôi tạm gọi đó là sự sở
hữu bệnh nhân. Cứ như thể bệnh nhân trở thành những món hàng quý hoá
vậy.
- Bản thân ông có trải qua chuyện này bao giờ chưa?
- Ô, có chứ. Hoàn cảnh của chúng tôi còn làm cho căng thẳng tăng lên. Mọi
người thường nghĩ rằng chúng tôi là những người đáng được nịnh nọt bởi
vì chúng tôi có những con đường dẫn thẳng tới cơ cấu quyền lực. Tôi nghĩ
ông biết cha tôi là ai rồi chứ?
Tôi gật đầu.
Ông ta nói tiếp:
- Chuyện bị đối xử khác biệt làm tôi cảm thấy không ổn. Tôi lo rằng
chuyện đó sẽ khiến Cassie nhận được sự chăm sóc không tốt.
- Nghĩa là sao?
- Tôi không biết, chẳng có thứ gì cụ thể cả. - tôi chỉ không muốn trở thành
một cái gì đó đặc biệt. Tôi không muốn ai đó bỏ qua điều quan trọng bởi vì
họ đã chần chừ hay phá vỡ tính thường xuyên vì sợ sẽ gây tổn thương tới
gia đình chúng tôi. Không phải là bác sĩ Eves không tốt đâu - tôi rất kính
trọng bà ấy. Vấn đề là ở toàn bộ hệ thống cơ - đó là cảm giác của tôi khi tới
đây.
Ông ta đi chậm lại.
- Có lẽ tôi đã đánh giá quá chủ quan. Nhưng đó là sự thất vọng bởi lẽ con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.