VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN SÂN GOLF - Trang 113

Ý nghĩ của tôi bị gián đoạn bởi những tiếng nói vang lên gần đó. Lập tức
tôi hiểu rằng những tiếng nói đó từ vườn của biệt thự Marguerite đưa tới và
người nói đang tiến nhanh gần tôi. Giọng phụ nữ cất lên và tôi nhận ra
Marthe Daubreuil.
- Anh thân yêu - cô gái nói - phải chăng đó là sự thật? Phải chăng mọi tai
họa của chúng ta đã kết thúc?
- Em biết điều đó rồi, Marthe - Jack Renauld trả lời - Hiện nay không có gì
chia rẽ chúng ta được, em thân yêu. Trở ngại cuối cùng đối với cuộc hôn
nhân của chúng ta đã bị loại bỏ. Không gì có thể chiếm đoạt em trong tay
anh được.
- Không có cái gì sao? - cô gái thì thào - Ôi, Jack, Jack, em sợ.
Tôi quyết định rời khỏi nơi đây vì không muốn nghe trộm bí mật của đôi
trai gái yêu nhau. Khi đứng dậy tôi nhìn thấy hai người qua hàng rào. Họ
đứng ngay gần, mặt quay về phía tôi. Jack, tay ôm cô gái, nhìn thẳng vào
mắt cô. Họ là một cặp rất xứng đôi: chàng thanh niên thân hình cân đối, tóc
đen và một nữ thần trẻ tóc vàng. Họ đứng đó như là được sinh ra vì nhau,
hạnh phúc tràn trề, bất kể tấn bi kịch khủng khiếp đã làm đen tối cuộc sống
tươi trẻ của họ.

Nhưng nét mặt cô gái lộ vẻ lo âu và có lẽ Jack Renauld hiểu rõ điều đó, bởi
vì anh ta ghì chặt cô vào lòng và hỏi:
- Nhưng em sợ cái gì kia, em thân yêu? Bây giờ thì sợ gì?
Và ngay lúc đó tôi nhìn thấy cái nhìn của cô ta, cái nhìn lo âu mà Poirot đã
nói đến. Cô gái thì thào trả lời, nhưng tôi đoán được ý nghĩ của câu nói:
- Em sợ cho anh.

Tôi không nghe được câu trả lời của Jack bởi vì một hiện tượng khác
thường đã làm tôi mất tập trung. Trong hàng rào cây có một cây với những
chiếc lá đã ngả màu vàng, một điều ít ra cũng kỳ lạ vào đầu mùa hè. Tôi
bước đến gần để nhìn bụi cây cho rõ hơn, nhưng khi tôi tới gần bụi cây thì
vội lùi ra xa và tôi nhìn thấy một ngón tay đặt lên môi. Đó là Giraud.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.