VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN SÂN GOLF - Trang 154

chứ không cần tôi phải dắt tay anh.
Chúng tôi ngồi tại mỏm đồi mọc đầy cỏ mà Poirot chọn, từ đó nhìn ra biển
thật tuyệt vời.
- Hãy suy nghĩ xem, anh bạn - Poirot nói vẻ khích lệ - Hãy sắp xếp các ý
nghĩ sao cho có trật tự. Hãy suy nghĩ đúng phương pháp, hợp lôgic. Đó là
bí quyết của thành công.

Tôi cố gắng phục tùng Poirot, sắp xếp lại trong óc mọi chi tiết của vụ án.
Và bỗng nhiên tôi rùng mình - trong óc tôi nảy sinh sự phỏng đoán hết sức
rõ ràng. Tôi nhắm mắt tập trung phân tích mọi chi tiết của vụ án.
- Anh bạn thân mến, tôi thấy trong óc anh có một ý nghĩ sáng sủa nào đó
rồi! - giọng nói thân tình của Poirot vang lên bên tai tôi - Thật tuyệt, chúng
ta thắng lợi đến nơi rồi.

Hút xong một tẩu thuốc và mặt mày rạng rỡ vì một nụ cười vui sướng, tôi
thốt lên:
- Poirot, tôi cảm thấy tất cả chúng ta đều rất coi thường các chi tiết của vụ
án. Tôi nói “chúng ta” mặc dù đúng hơn phải nói là “tôi”. Nhưng anh phải
chịu sự trừng phạt vì tính kín đáo bẩm sinh của mình. Vì thế tôi nhắc lại:
chúng ta rất coi thường. Còn có một người nào đó mà chúng ta đã quên.
- Và đó là ai vậy? - Poirot chớp mắt, tỏ vẻ quan tâm.
- Georges Coneau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.