VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN SÂN GOLF - Trang 79

kẻ có ác ý, và bây giờ có thể chỉ chính xác nơi chúng đang ở hiện nay.

Không chú ý đến sự châm biếm, Giraud trả lời:
- Ít ra thì tôi cũng hiểu chúng từ đâu đến.
- Ngài nói sao?

Giraud rút trong túi ra hai vật nhỏ và đặt chúng lên bàn. Chúng tôi xúm
đông xung quanh. Đó là các vật rất bình thường: mẩu thuốc lá hút dở và
que diêm chưa cháy. Nhà thám tử đột ngột quay lại phía Poirot:
- Ngài trông thấy gì ở đây? - Ông ta hỏi Poirot.
Trong giọng nói của ông ta có cái gì đó hầu như thô lỗ. Tôi nổi khùng,
nhưng Poirot vẫn bình thản. Anh nhún vai.
- Mẩu thuốc lá và que diêm.
- Thế cái đó cho ngài thấy điều gì?
Poirot khoát tay:
- Nó chả cho tôi thấy điều gì cả.
- A! - Giraud nói giọng thỏa mãn - Ngài chưa nghiên cứu kỹ các vật này.
Que diêm không bình thường, ít ra là ở nước này. May là nó chưa cháy. Tôi
sẽ không nhận ra nó trong trường hợp nó cháy hết. Rõ ràng là một tên trong
bọn kẻ cướp vứt mẩu thuốc đi, và hút điếu thứ hai, trong lúc đó đánh rơi
một que diêm từ trong bao ra…
- Thế que diêm kia đâu? - Poirot hỏi.
- Que diêm nào?
- Que diêm mà hắn châm thuốc lá. Ngài cũng tìm thấy chứ?
- Không.
- Có lẽ ngài chưa tìm thật cẩn thật.
- Tôi tìm chưa thật cẩn thận ấy à? - lập tức có thể thấy viên thám tử mất
bình tĩnh vì giận dữ, nhưng ông ta đã cố kìm được chính mình - Tôi thấy là
ngài thích đùa, ngài Poirot ạ. Nhưng dù có hay không có que diêm thì một
mẩu thuốc lá cũng đủ rồi. Loại thuốc lá này là của Nam Mỹ có vỏ bọc bằng
giấy cam thảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.